[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 587

Chương 587 -
Chương 587 -

Diệp Hưng Học mất kiên nhẫn: “Không nói thật nữa tôi sẽ đi báo cáo lên, tôi đến tới ba, một, hai,…”

“Xưởng trưởng.” Toàn thân Lý Á Ninh toán hết mồ hôi.

“Ba.”

Lý Á Ninh bùm một tiếng, quỳ xuống trước mặt hắn, than thở khóc lóc: “Không mà, xưởng trưởng cậu tha cho tôi đi, tôi táng gia bại sản mới gom được một số tiền lớn mua được một vị trí vào làm, tôi không thể để tất cả thành công cốc được.”

Một vị trí làm? Đầu Diệp Hưng Học to lên, trong lòng có một dự cảm không tốt: “Cậu giao tiền cho ai?”

“Là…” nội tâm Lý Á Ninh giãu giụa.

Nhưng đúng lúc này cửa nhẹ nhàng bị đẩy ra, một bóng người đi vào: “Xưởng trưởng, có người tìm cậu.”

Là Ngải Tâm Viễn.

Diệp Hưng Học đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào Ngải Tâm Viễn, là hắn sao?

Ngải Tâm Viễn hoảng sợ: “Xưởng trưởng, cậu làm sao vậy?”

Diệp Hưng Học đè nén suy nghĩ tán loạn xuống, mặt không có biểu tình gì hỏi: “Là ai tìm tôi?”

Trước khi mọi chuyện được điều tra rõ ràng, không nên bại lộ ra quá nhiều.

Ngải Tâm Viễn nói: “Là người phụ trách của Cung Tiêu Xã.”

Diệp Hưng Học khẽ gật đầu, ngón tay chỉ vào Lý Á Ninh đang run rẩy bên cạnh hỏi: “Cậu quen biết người này không?”

Vẻ mặt Ngải Tâm Viễn mê mang: “Người này không phải Lý Á Ninh sao? Sao cậu ta lại ở chỗ này? Tôi không thân với cậu ta lắm, làm sao vậy?”

Diệp Hưng Học nhìn hắn một cái thật sâu, như là muốn nhìn thấy tận tâm can của Ngải Tâm Viễn: “Báo cảnh sát đi, hắn đút lót làm rối loạn kỷ cương, dùng phương thức không chính đáng đạt được vị trí làm việc.”

Ngải Tâm Viễn cực kỳ kinh ngạc: “Cái gì? Là cậu ta? Thật hay giả vậy?”

Còn Lý Á Ninh thì tỏ vẻ vô cùng đáng thương xin tha: “Xưởng trưởng, tôi biết sai rồi, cậu tha cho tôi đi.”

Diệp Hưng Học nhìn người này rồi lại nhìn qua người kia, ánh mắt thâm trầm: “Giám đốc Ngải, việc này giao cho cậu, mời khách hàng tiến vào đi.”

“Được.” Vẻ mặt Ngải Tâm Viễn ngơ ngác kéo Lý Á Ninh đi ra khỏi cửa.

Diệp Hưng Học xoa xoa mặt, cảm giác càng hỗn loạn hơn, biểu hiện của Ngải Tâm Viễn vô cùng tự nhiên, không giống như là người bị vạch trần bí mật.

Nhưng hắn là người có vẻ hiềm nghi lớn nhất.

Hắn vẫn còn đang suy tư thì lại có tiếng gõ cửa vang lên, là người phụ trách của Cung Tiêu Xã: “Xưởng trưởng Diệp, tôi tới để hỏi một chút đợt giấm trắng đầu tiên khi nào có thể xuất hàng? Hiện tại có sản phẩm dùng thử hay không?”

Đối mặt với khách hàng quan trọng, Diệp Hưng Học vô cùng nhiệt tình, hai người cũng coi như là đã quen biết lâu ngày: “Tuần sau đi, sản phẩm dùng thử là có nhưng không nhiều lắm, tôi cho anh nếm thử.”

Hắn tự mình đổ một bình giấm trắng nhỏ ra, người phụ trách nếm một miếng, không nhịn được khen: “Hương vị này so với các loại trên thị trường tinh khiết hơn, thơm hơn, không hổ là sản phẩm của tập đoàn Cần Phong sản xuất, tôi muốn đặt một ngàn bình nữa làm phần thưởng, có thể xuất hàng kịp không?”

Mối làm ăn chủ động đi tới cửa, Diệp Hưng Học rất vui mừng, miệng đầy vui vẻ đồng ý: “Nhất định có thể, sản phẩm mới vừa ra lò tôi sẽ lập tức đưa qua cho mọi người.”

Hai người trò chuyện với nhau cực kỳ vui vẻ, trò chuyện một hồi lâu người phụ trách mới nhìn thoáng qua đồng hồ, đứng lên nói: “Vậy được rồi, cậu làm việc tiếp đi, tôi đi gặp giám đốc Ninh chút.”

Diệp Hưng Học tự mình tiễn người đến dưới lầu, thái độ ân cần chu đáo, làm người kia như được tắm mình trong gió xuân.

Nhìn theo bóng dáng của khách hàng dần đi xa, hắn thở dài một hơi nhẹ nhõm, đơn đặt hàng đầu tiên đã tới tay, chuyện này xem như là khởi đầu tốt đẹp.

Đây là lực lượng của nhãn hiệu, lời của giám đốc Ninh đã từng nói qua lại hiện lên ở trong đầu hắn.

Không thể không thừa nhận giám đốc Ninh thật sự là thiên tài kinh doanh.

Thật sự muốn cô ấy có thể mở một lớp học, chuyên môn dạy các loại chuyện liên quan đến thương nghiệp, đáng tiếc cô ấy quá bận.

Hắn có chút không yên tâm, chuyên môn đi dạo qua phân xưởng một vòng, nhóm công nhân làm việc vô cùng nhiệt huyết, khí thế ngút trời.

Bỗng nhiên thư ký vội vàng chạy đến: “Xưởng trưởng, không hay rồi, người nhà của Lý Á Ninh đang gây chuyện ở trước cửa xưởng, cậu mau đi xem một chút đi.”

Bình Luận (0)
Comment