[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 589

Chương 589 -
Chương 589 -

“Hòa giải sao?” Trong mắt Diệp Hưng Học có chút trào phúng nhàn nhạt: “Giám đốc Phương, cậu cũng nghĩ như vậy sao?”

Mặt Phương Vĩ Quân lộ ra vẻ bất đắc dĩ: “Cậu là xưởng trưởng, cậu định đoạt.”

Diệp Hưng Học hơi hơi nhíu mày, vô cùng bất mãn: “Đều lúc nào rồi đừng lừa tôi nữa, nói ra suy nghĩ trong lòng cậu đi.”

Phương Vĩ Quân ho nhẹ một tiếng: “Tôi cảm thấy vẫn nên xử lý nghiêm khắc, miễn cho những người khác học theo.”

Ngải Tâm Viễn có hơi sợ phiền phức: “Nhưng làm lớn chuyện thì ảnh hưởng không tốt đến xưởng của chúng ta.”

Diệp Hưng Học nhìn về phía người phụ nữ duy nhất hỏi: “Phó xưởng trưởng Thẩm, cô nói xem.”

Mấy ngày nay Thẩm Lan bận vô cùng, vừa mới khai trương việc phải làm quá nhiều.

Tra án không phải công việc của cô, cô cũng chưa từng chú ý quá nhiều đến việc đó: “Việc này nhất định phải điều tra rõ, nếu không hậu hoạn vô cùng.”

Cách đó không xa truyền đến tiếng nói thiếu kiên nhẫn của mẹ Lý: “Mấy người thương lượng xong chưa? Rốt cuộc muốn làm thế nào để trả lại công bằng cho con trai tôi đây?”

Đối mặt với sự gây rối của người nhà họ Lý, Diệp Hưng Học tức đến muốn chửi thề.

“Các người muốn thế nào?”

Người nhà họ Lý cho là hắn đã chịu thua, nhìn nhau, trong mắt tràn đầy vui mừng, mẹ Lý lớn tiếng nói: “Rất đơn giản, đưa tiền, không cần nhiều chỉ cần 3000 đồng.”

Ngải Tâm Viễn gấp không nhịn được: “Xưởng trưởng, hay là cứ đưa đi?”

Diệp Hưng Học nhàn nhạt hỏi lại: “Trừ từ tiền lương của cậu sao?”

Vừa nghe lời đó Ngải Tâm Viễn lập tức xua tay, đụng đến lợi ích của chính mình chắc chắn không được: “Thế thì thôi vậy.”

Mẹ Lý nổi giận, không có thành ý chút nào, không hù dọa không được mà.

Bà cầm lấy bình thuốc cỏ đặt lên miệng: “Xem ra mấy người không muốn cho, được, tôi liền chết cho mấy người xem.”

Mọi người đều sợ hãi: “Không được.”

“Không thể.”

Mẹ Lý làm bộ muốn uống, một cục đã từ đâu bay đến đập vào cổ tay của bà, gân tay tê rần, bình thuốc cỏ không khống chế được rơi xuống đất “bùm”.

Một thân ảnh mảnh khảnh xuất hiện trước mắt mọi người, mặt mày như hoa, ngũ quan thanh lệ, mặc một cái sơ mi trắng cùng váy đen, trang điểm nhìn rất giỏi giang hoạt bát.

Mọi người nhìn thấy cô liền sôi nổi chào hỏi: “Giám đốc Ninh, cô đã tới.”

Ninh Yên cùng hai người trợ lý đi đến, tầm mắt đảo qua mọi người một vòng.

Chỗ ánh mắt quét qua, mọi người cả đầu cũng không dám ngẩng lên, ai cũng làm ra bộ dáng như đứa trẻ làm sai.

Bọn họ vừa mới khai trương đã chọc phải một rắc rối lớn, làm mất mặt tập đoàn.

Vợ chồng nhà họ Lý lần đầu tiên nhìn thấy Ninh Yên, không ngờ là cô trẻ tuổi xinh đẹp như vậy, có khí thế như vậy.

Chỉ là đứng im vậy thôi cũng khiến cho mọi người cúi đầu.

Tròng mắt mẹ Lý chuyển động, cô gái trẻ tuổi nào cũng dễ mềm lòng dễ nói chuyện.

Bà cố gắng nặn ra hai giọt nước mắt, đáng thương vô cùng mở miệng: “Giám đốc Ninh, tôi biết nhân phẩm của cô tốt, là người xử sự công bằng, cô đến đây phân xử…”

Không đợi bà nói xong thanh âm thanh lãnh của Ninh Yên đã vang lên: “Lý Á Ninh, năm nay 20 tuổi, tốt nghiệp cấp 2, trong quá trình nhận lời mời của tập đoàn Cần Phong đã cấu kết với nhân viên công tác, dùng 100 đồng mua Lâm Vũ Mặc người ở thành phố Thanh Hà đi thi thay, dùng 200 đồng mua được giám khảo coi thi, thuận lợi được tập đoàn Cần Phong tuyển chọn..”

Hiện trường hoàn toàn yên tĩnh, khiếp sợ nhìn về Ninh Yên.

Sắc mặt Lý Á Ninh kinh hoảng, bị khiếp sợ như là nhìn thấy quỷ.

Mẹ Lý không khỏi lo lắng: “Cô nói bậy, nói hưu nói vượn.”

Đôi mắt đen nhánh của Ninh Yên lạnh lùng nhìn qua: “Hai ngày trước đã lập án, đồn công an của huyện Thanh Hà đã bắt giữ Lâm Vũ Mặc, tra ra chân tướng này, Lý Á Ninh, tôi vốn dĩ cho cậu một cơ hội tự thú để nhận phán quyết nhẹ hơn, nhưng thật đáng tiếc cậu lãng phí nó.”

Tứ chi Lý Á Ninh rét run, trong lòng dâng lên một loại cảm giác vô lực, đã lập án? Hắn vậy mà hoàn toàn không biết gì cả.

Ai cũng nói giám đốc Ninh lợi hại, quả nhiên là không sai, trong thời gian ngắn đã biết hết tất cả ngọn nguồn.

“Giám đốc Ninh, tôi sai rồi, sau này tôi không dám nữa, xin cô tha cho tôi đi.”

Bình Luận (0)
Comment