[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 652

Chương 652 -
Chương 652 -

Chỉ có một ý nghĩ, cô nhất định phải kết bạn với cô gái thông minh này, cô nói một cách chân thành: "Ninh Ninh, tôi hy vọng chúng ta sẽ là bạn tốt suốt đời."

Cô có linh cảm mạnh mẽ rằng Ninh Yên là quý nhân trong cuộc đời cô.

"Đương nhiên." Ninh Yên trìu mến ôm cô, "Bạn tốt cùng nhau kiếm tiền."

Mối quan hệ lợi ích là lâu dài nhất.

Khi hai người mặc quần áo và bước ra, nhân viên canh ngoài cửa chào đón họ: "Thưa phu nhân Smith, con gái cô vẫn đang ngủ, chồng cô đã ăn tối rồi nên cô sẽ tự thưởng thức, cô có đến nhà hàng không? Hay cố muốn giao đến phòng?"

Mary nhìn Ninh Yên, Ninh Yên nói thẳng: "Chúng ta đến nhà hàng ăn cơm, ăn cũng phải có nghi thức."

"Được." Mary cảm thấy sao cũng được.

Cá giấm Hồ Tây, thịt Đông Pha, gà nướng đất đỏ, măng om, đậu phụ nấu đầu cá, ba món ngon Hàng Châu, món nào cũng khiến Ninh Yên khen ngợi, tất cả đều rất ngon.

Trên thế giới này, chỉ có tình yêu và thức ăn ngon mới không khiến cô thất vọng.

Ăn nhiều hơn, lần tới không biết khi nào mới được ăn.

Mary cau mày nhìn bụng dưới phồng lên của cô: "Ninh Ninh, tôi phát hiện tôi không thể ăn cùng cô, tôi tăng một cân rồi!"

Thân hình của cô hơi mất cân đối và cô ấy đang rất nỗ lực để giảm cân.

Nhưng dáng vẻ ăn uống của Ninh Yên quá hấp dẫn khiến cô cảm thấy rất ngon miệng, cho nên không thể không ăn thêm một bát cơm.

Nói như vậy nhưng khi món điểm tâm cánh sen được đưa lên, cô vẫn không thể không duỗi bàn tay tội lỗi của mình ra.

Ăn no rồi mới có sức giảm cân.

Ăn uống xong, Ninh Yên không dám ngủ nữa, cô cầm giấy bút lên bắt đầu vẽ.

Mary tò mò nhìn qua, sau đó hai mắt mở to, một phong cách quần áo mới lạ dần dần hình thành dưới ngòi bút của Ninh Yên.

Ninh Yên đã vẽ tổng cộng tám phong cách, hai phong cách xuân, hạ, thu và đông, một phong cách đơn giản và thời trang, một phong cách khác thì tinh tế và nữ tính.

Cô đưa bản thiết kế cho Mary: “Đây, tặng cô.”

Cô buồn ngủ không chịu nổi nữa, dụi mắt tỏ ý không thức nổi nữa, rời đi trở về phòng nghỉ ngơi.

Mary không thể đặt bản vẽ thiết kế xuống, cô càng nhìn càng thích nó, trái tim cô ngứa ngáy.

Cô không thể chờ đợi thêm thêm, vì vậy cô ấy đã gọi cho các nhân viên có liên quan tại chỗ và yêu cầu làm nó cho cô ấy trong vòng ba ngày.

Đoàn hộ tống nội địa đã gọi cho thợ may trong để may quần áo.

Mary trả đủ tiền, cô chỉ có một yêu cầu, phải làm khiến cô vừa lòng.

Ninh Yên không biết tất cả những chuyện này, cô vẫn chưa ngủ được, cô lấy ra một cây bút viết.

Đêm còn dài, cứ thức từ từ.

Sáng hôm sau, Ninh Yên tỉnh giấc, nhìn quầng thâm trong gương, cô không khỏi thở dài.

Không thể vượt qua ngày nay rồi, hừ hừ.

Sau khi tắm rửa xong, cô thay quần áo mới mua, khi mở cửa ra thì nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, Nghiêm Vi.

"Cô tới nhanh như vậy??

Vẻ mặt Nghiêm Vi xám xịt, quầng thâm mắt nặng nề, cô đến đây bằng máy bay quân sự, cả đêm ngủ không ngon giấc, nhưng tinh thần lại rất tốt, cô nắm lấy cánh tay Ninh Ngôn, nói: “Tình huống thế nào? Cô nói nhanh đi."

Cô thực sự không biết rõ tình hình, Ninh Nhị nói một câu trong điện thoại, chị tôi bảo cô đến nhận một đơn hàng lớn.

Ninh Yên kéo cô vào phòng, nói chi tiết toàn bộ kế hoạch, Nghiêm Vi càng nghe càng hưng phấn, cô cực kỳ tin tưởng Ninh Yên nên chưa biết gì cũng đã đến đây.

Không ngờ, Ninh Yên lại cho cô một bất ngờ lớn.

Kinh doanh với người nước ngoài và kiếm ngoại tệ.

"Kinh doanh tinh dầu có thể làm được, Vân Nam rất nhiều hoa, tôi có thể xây dựng một nhà máy chế biến."

Ninh Yên có chút không yên lòng: "Bên kia có quan hệ nào không?"

Nghiêm Vi rất vui vẻ: "Cha tôi làm việc ở đó, ông ấy sẽ rất vui nếu biết rằng nhà máy chế biến có thể thúc đẩy kinh tế địa phương và tạo ra hàng ngàn việc làm, cũng là thành tựu chính trị của ông ấy."

Đúng, đây là thời điểm và địa điểm thích hợp, vận may của họ khá tốt.

"Lần này, cha mẹ sẽ không nói tôi không làm tốt công việc của mình, ha ha ha, điều này cũng có thể được coi là đóng góp cho đất nước."

Cô ấy hạnh phúc đến khoa tay múa chân.

Bình Luận (0)
Comment