Ninh Yên lấy ra một phần tư liệu: "Đây là kế hoạch, cô xem trước đi, nói chuyện với đối phương theo ý tưởng này."
Nghiêm Vi cẩn thận xem xét, đây là tài liệu rất chi tiết, chi tiết được viết rõ ràng, Ninh Yên đã viết suốt đêm.
Tim cô đập mạnh: "Bán đắt như vậy?"
Ninh Yên khẽ gật đầu: "Đương nhiên phải đắt, chúng ta đang đi theo con đường bán sản phẩm thượng hạng, bán hàng cho những người giàu nhất thế giới."
Họ tạo ra thương hiệu nước hoa và chịu trách nhiệm sản xuất, còn gia đình Smith chịu trách nhiệm bán nó.
Giá trong nước và ngoài nước chênh lệch rất lớn, chúng ta cho là đắt nhưng người nước ngoài lại không nghĩ như vậy.
Đôi mắt Nghiêm Vi lấp lánh, tham vọng của cô hoàn toàn bị khơi dậy.
Bán hàng cho cả nước thì giỏi gì chứ? Bán hàng cho toàn thế giới và kiếm tiền từ người nước ngoài mới thực sự giỏi giang.
Cô cảm thấy vấn đề này cực kỳ có ý nghĩa, cô phải trao đổi kỹ với gia đình, hy vọng nhận được sự ủng hộ của họ.
Ninh Yên cũng nhắc nhở: "Ngoài việc phát triển nhiều loại tinh dầu đơn lẻ và tinh dầu hỗn hợp, chúng ta cũng có thể phát triển nước hoa trong tương lai. Nhu cầu về nước hoa ở nước ngoài rất lớn và thị trường này cũng rất lớn."
Nghiêm Vi che trái tim đang đập thình thịch của mình, cô hoàn toàn bội phục Ninh Yên, tham vọng của Ninh Yên rất lớn, nhưng nhìn vào kế hoạch của cô, có đủ lý do để tin rằng cô có thể làm được. "Nước hoa có thể phát triển được không?"
Ninh Yên mỉm cười nói: "Giáo sư Từ Đạt là chuyên gia hóa học, còn giáo sư Kim Tích Như là chuyên gia sinh học, bọn họ có tài năng trong lĩnh vực này, vợ chồng bọn họ là bất khả chiến bại."
Nghiêm Vi ôm lấy cô, sung sướng đến ngây ngất, cô đã xem xét toàn bộ tình huống. "Ninh Yên, tầm nhìn của cô cực kỳ rộng, không phải cô đã không nghĩ đến chuyện này từ lâu rồi đúng không?"
"Cô cho rằng tôi là thần sao?" Ninh Yên trợn tròn mắt, cô chỉ là một phàm nhân, ngay từ đầu cô không gánh nổi, phải dành một chút mồi lửa cho quốc gia, còn kế hoạch này tạm thời được kích hoạt.
"Đừng kích động, tôi đã mở đường cho cô, tiếp theo là thời gian cho cô thể hiện.”
"Không thành vấn đề, đừng lo lắng." Nghiêm Vi vỗ ngực đảm bảo: "Tôi không chỉ muốn mở một nhà máy tốt, mà còn muốn trở thành một thương hiệu cả nước, đưa thương hiệu nước ta ra thế giới."
Không chỉ để kiếm được thật nhiều ngoại tệ, mà còn để thúc đẩy sự phát triển của thành phố, đây là tầm nhìn của Ninh Yên.
Vào giờ ăn trưa, Ninh Yên giới thiệu Nghiêm Vi với Mary, Nghiêm Vi rất có khiếu ăn nói, biết nhiều kiến thức về chăm sóc da và trang điểm.
Hai người sẽ có rất nhiều chủ đề nói chuyện chung, có thiện cảm với nhau, bắt đầu làm quen và để lại ấn tượng đầu tiên rất tốt.
Nghiêm Vi đứng đứng cạnh Mary, cười nói thăm dò hai người kia.
Ninh Yên không tham gia mà chỉ đứng ở bên cạnh cổ vũ, thong dong ăn uống. Cô ấy luôn trữ sẵn rất nhiều đồ ăn vặt trong túi, hễ rảnh rỗi là mang ra ăn.
Trưởng phòng Giang quan sát cô từ nãy, không chịu được liền gọi cô sang một bên nói chuyện.
"Trưởng phòng Giang, có chuyện gì vậy?"
Trưởng phòng Giang có chút không yên tâm, lịch trình đã được lên trước và giữ bí mật vì sợ xảy ra sự cố ngoài ý muốn. Do đó, hắn đặc biệt không thích những tình huống bất ngờ.
"Cô gọi đồng chí Nghiêm Vi đến? Hai người muốn làm gì? "
Hắn chỉ thấy Nghiêm Vi và Mary mới gặp đã thân, thường bàn về mấy chủ đề phụ nữ, không có ích và rất nhàm chán.
Chẳng lẽ là để tìm một người bạn chơi cùng? Theo lý mà nói, Ninh Yên không phải loại người như vậy.
Khóe miệng Ninh Yên giật giật: "Nói về kinh doanh, xuất khẩu sản phẩm trong nước, mở ra con con đường kiếm ngoại tệ, bây giờ là giai đoạn thăm dò nhau."
Cô dùng giọng điệu thoải mái nhất để nói những lời nghiêm túc nhất, trưởng phòng Giang đều không kịp phản ứng, cực kỳ bất ngờ.
Bàn chuyện kinh doanh? Hắn ấy thậm chí còn không nhìn ra.
Đó là chuyện kinh doanh của phụ nữ sao? Chăm sóc da hay ăn mặc như thế nào là nội dung kinh doanh?