[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 674

Chương 674 -
Chương 674 -

Ninh Yên khẽ mỉm cười: “Khi về tôi sẽ xây dựng một xưởng sản xuất TV. Nếu bây giờ đến cậy nhờ tôi, hẳn sẽ ở cấp cao, không gian phát triển nhất định sẽ lớn hơn ở đây, đều có cơ hội làm xưởng trưởng hay phó xưởng trưởng."

Lời này vừa nói ra, mọi người đều khá hưng phấn.

Mặc dù nhà máy mình tốt nhưng lại có quá nhiều người, không thể thể hiện được năng lực của mình, muốn hướng lên trên cũng có hạn.

Trên đầu bọn họ còn có một Tề Chính Nam đè lên, phó xưởng trưởng điều động, phân công quản lý kỹ thuật

Dù có cố gắng thế nào cũng không vượt qua được.

Khóe miệng xưởng trưởng Hàn co giật: "Đồng chí Ninh Yên, đào người tôi ngay trước mặt tôi, cô không tử tế lắm nha."

"Ha ha, vậy tôi sẽ đào người sau lưng vậy," Ninh Yên cố ý quay lưng lại, cười nói với mọi người: "Mọi người, tôi mời mọi người đến Lão Chính Hưng ăn cơm chiều, đều phải đi hết nha, chuyện gì có thể nói sau, nói không được thì vẫn có thể là bạn bè, đến chỗ chúng tôi làm nhận được một số hướng dẫn kỹ thuật cũng là tốt rồi."

"Phụt ha ha." Mọi người bật cười. Ai lại không thích một cô gái ngổ ngáo và hài hước như vậy?

Hàn Thượng Du càng xem càng thích: "Ninh Yên, cô thật đáng yêu."

Ninh Yên ngọt ngào cười nói: "Cô càng đáng yêu hơn."

"Hừ." Nghiêm Vi cảm thấy chua lòm.

Ninh Yên không để ý đến cô, nói: "Xưởng trưởng Hàn, tôi có thể đến kho nguyên liệu xem được không?"

Xưởng trưởng Hàn vẫn còn muốn trao đổi đồ với cô mà: “Được, cô thích gì thì lấy đi.”

"Cảm ơn xưởng trưởng Hàn."

Ninh Yên vào nhà kho như chuột chui vào thùng dầu, chưa kể còn vui mừng như thế nào.

Cô muốn tất cả linh kiện của TV, mẫu mới và cũ đều mang về nghiên cứu. Cô còn hỏi kỹ thuật viên những kiến ​​thức liên quan.

Cô có năng lực học tập rất mạnh, vừa dạy là có thể hiểu được, thật là đáng kinh ngạc.

Đối mặt với ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, Ninh Yên rất bình tĩnh, còn Ninh Nhị thì lại rất kiêu ngạo: "Quả nhiên là chị cả mình, cái gì cũng giỏi."

Ninh Yên cầm lấy đồ, lại trao đổi thông tin kỹ thuật với xưởng trưởng Hàn.

Xưởng trưởng Hàn vừa nhận được, lập tức vội vàng nhìn qua, ông xem có cái biết cái không, đưa tài liệu cho nhóm kỹ thuật viên xem.

Nhóm kỹ thuật viên rất chuyên nghiệp, gấp không chờ được muốn cướp xem: "Xưởng trưởng, công nghệ này quả thực mới hơn công nghệ trong nước, nhưng có lẽ cũng là nước ngoài đào thải ra."

Cái này cũng rất tốt, dừng nghĩ đến công nghệ mới nhất nữa. Xưởng trưởng Hàn lo lắng hỏi: "Chúng ta có thể làm ra một chiếc TV theo cái này được không?"

Một kỹ thuật viên khẽ cau mày: "Thiếu tài liệu quan trọng."

Xưởng trưởng Hàn vô thức nhìn Ninh Yên, Ninh Yên rất rộng lượng nói: “Tôi cũng không có, người ta có hào phóng cũng không có đưa ra hết.”

Đôi mắt cô trong sáng, vẻ mặt điềm tĩnh.

Xưởng trưởng Hàn tin tưởng cô, cô là một người lãnh đạo doanh nghiệp hào phóng và đầy tham vọng.

"Tại sao cô lại sẵn lòng chia sẻ thứ tốt như vậy với chúng tôi? Cô không có cách độc nhất để thắng sao."

Nếu không lấy ra, cô có thể thống trị lĩnh vực TV.

Theo ông biết, trong nước cũng có TV, nhưng chất lượng rất trung bình và hình ảnh mờ, không thể so sánh được với TV nước ngoài.

Đôi mắt đen nhánh của Ninh Yên sâu không đáy: “Nếu chỉ có một công ty điều hành một ngành, liệu nó có còn là một ngành không? Mùa xuân là khi trăm hoa đua nhau nở rộ mới là xuân. Ngành TV cần mọi người cùng nhau chung sức, đối thủ của chúng ta là những thương hiệu nước ngoài, việc bán thương hiệu của chúng ta ra toàn thế giới là mục tiêu cuối cùng."

Xưởng trưởng Hàn nghe vậy rất hưng phấn: "Nói đúng lắm."

Với tư tưởng rộng mở và thần thái như vậy, chẳng trách lại được bên trên chú ý.

Chẳng mấy chốc đã đến giờ ăn trưa. Xưởng trưởng Hàn mời Ninh Yên đến nhà ăn ăn cơm, ông ta bật bếp nhỏ gọi bốn món mặn một món canh, khẩu phần rất lớn, đủ cho mấy chục người ăn uống.

Mọi người trò chuyện vui vẻ, bầu không khí cực kỳ hòa hợp.

Ăn xong, Ninh Yên muốn đi vệ sinh. Nhà vệ sinh gần nhà ăn quá đông đúc, nên cô đổi chỗ, đi bộ thêm một lúc thì tìm thấy một nhà vệ sinh vắng người.

Bình Luận (0)
Comment