[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 683

Chương 683 -
Chương 683 -

Mấy ngày nay Phùng Hạo đều bận, khó khăn lắm mới có được một chút thời gian liền tìm tới cô, đồng ý với chuyện còn chưa thực hiện của cô. “Vậy thì cùng tôi đi đàm phán hợp đồng.”

“Hả?” Tinh thần Ninh Yên chấn động: “Chờ tôi một lát, tôi đi lấy chút đồ.”

Cô về phòng rửa mặt, thay áo sơ mi trắng ra, tiện tay cầm lấy một chiếc áo sơ mi màu đen mặc vào: “Nghiêm Vi, cô cũng mệt rồi. Nghỉ ngơi trước đi.”

Nghiêm Vi mỏi mệt cả người, tinh thần và thể xác đều mệt mỏi, ngón tay cũng không nhấc lên nổi, nằm ở trên giường không muốn động đậy. “Cô cũng mệt rồi, chi bằng đổi ngày khác?”

Ninh Yên lấy phấn trang điểm ra, vỗ nhẹ lên mặt, cố gắng khiến bản thân thoạt nhìn có tinh thần hơn một chút. “Tổ trưởng Phùng cũng rất bận, có việc nhờ người ta sao có thể từ chối được?”

Tinh thần Nghiêm Vi không được tốt: “Ngày mai tôi sẽ đi Vân Nam.”

Ninh Yên nhanh chóng nhét tài liệu vào túi xách: “Cô đi một mình không an toàn, tìm một người đi cùng đi.”

Nghiêm Vi có chút chán ghét bản thân. Ninh Yên mắng không sai, cô chính là một đứa ngốc. “Tôi còn tưởng rằng cô không thích tôi nữa.”

“Cô vẫn là quá nhàn rỗi, lúc nào cũng nghĩ mình vô dụng.” Ninh Yên trợn mắt: “Tôi gọi cô tới đây thì có trách nhiệm đảm bảo an toàn cho cô, có thể tìm được bạn đồng hành không? Nếu không tôi sẽ nhờ Phùng Hạo giới thiệu hai người đã xuất ngũ cho cô, vừa làm trợ lý vừa làm bảo vệ.”

Ánh mắt Nghiêm Vi sáng lên: “Chủ ý này không tồi, có nữ quân nhân nào đã xuất ngũ hay không?”

“Để tôi giúp cô hỏi thử.” Ninh Yên mở cửa đi ra ngoài, lúc này đây, cô sẽ dẫn Trình Hải Đường và Mã Đại Chí đi mở rộng tầm mắt.

Đoàn người đi ra khỏi nhà nghỉ, chiếc xe jeep đậu ở một bên lái qua đây, ngừng lại bên người bọn họ, người đàn ông ngồi ở ghế điều khiển thò đầu ra ngoài, tươi cười chào hỏi.

“Đồng chí Ninh Yên, chúng ta lại gặp nhau.”

Đây là Tằng Bình Dương, bạn của Phùng Hạo.

Ninh Yên mỉm cười chào hỏi, Phùng Hạo mời họ lên xe.

Trên đường đi, Tằng Bình Dương cứ nói mãi không ngừng, tán tỉnh Ninh Yên đủ kiểu, nhiệt tình vô cùng.

Lúc đầu Ninh Yên vẫn kiên nhẫn trò chuyện, về sau thì trả lời qua loa.

Nhưng hắn thì vẫn có thể trò chuyện một mình rất vui vẻ.

Phùng Hạo lắc đầu, nói: "Anh mau nghỉ ngơi đi."

Tằng Bình Dương đột nhiên hỏi: "Đồng chí Ninh, sao cô lại mê mẩn tên lạnh lùng kia chứ? Hay là đổi người đi, chẳng hạn như tôi."

"Anh im miệng đi." Phùng Hạo rất muốn đấm hắn, cảm thấy quá mất mặt. "Người ta chẳng thèm nhìn anh đâu."

Thực ra, Tằng Bình Dương là người hay nói bậy, thường xuyên cãi nhau với Nghiêm Lẫm, có chút lưu manh nhưng trong công việc thì chưa bao giờ thất bại, dám liều hơn ai hết.

Ninh Yên ngáp một cái, đầu dựa vào vai Trình Hải Đường: "Ừm, không nhìn, nói nhiều, tôi thích trai đẹp trầm tĩnh."

Tằng Bình Dương bị nói trúng tim đen, vuốt mặt mình, phụ nữ nông cạn thật, hắn nói: "Vậy cô có biết Nghiêm Lẫm trong thời gian đi học đã chọc giận mấy cô gái rồi không? Vì hắn mà đánh nhau không?"

Ninh Yên lập tức ngồi thẳng người dậy, mắt sáng ngời: "Nhanh nói đi, chuyện gì thế? Đấu văn hay đấu võ?"

Vẻ mặt này của cô khiến Tằng Bình Dương nhếch mép, tin đồn về bạn trai mà cô lại phấn khích như vậy, không ghen sao?

"Hắn không nói với cô à?"

Cách khiêu khích thô sơ này, Ninh Yên cũng lười nói ra: "Anh ấy chưa bao giờ nhắc đến những người vô dụng trước mặt tôi, chẳng hạn như anh."

Tằng Bình Dương: "..."

Ôi trời, lại ném dao, con gái xinh đẹp không hiểu chuyện đúng là không đáng yêu.

Phùng Hạo không nhịn được cười: "Ninh tổng là người một tay gây dựng cơ nghiệp, khí khái, thông minh, có tầm nhìn, không giống những cô gái khác."

Vì vậy, đừng nghĩ có thể lừa gạt cô.

Tằng Bình Dương bĩu môi: "Con gái ngốc mới đáng yêu."

Ừm, đàn ông đều thích kiểu này, dễ kiểm soát.

Nhưng, cũng có người thích ngang tài ngang sức.

Ninh Yên đáp trả: "Vậy anh chỉ xứng với một cô gái ngốc, sinh ra một đám con ngốc."

Tằng Bình Dương:…

“Ha ha ha.” Phùng Hạo cười lớn tiếng, tràn đầy cười nhạo, người cải thắng Ninh Yên, thật đúng chưa từng gặp qua.

Bình Luận (0)
Comment