[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 728

Chương 728 -
Chương 728 -

Giọng điệu này rất khó chịu, mẹ Hứa cầm cây cán bột đánh qua: "Con còn nói à? Mẹ thấy là thằng nhãi mày thiếu đòn đúng không."

Anh cả Hứa vừa chạy khắp nơi vừa khóc, nhưng lần này, không có ăn bước lên ngăn lại.

Ngay cả Hứa đại tẩu cũng không muốn giúp hắn, da ngứa thì phải đánh một chút để hắn tỉnh lại.

Tổng giám đốc là người mà hắn có thể chửi bới sao? Nếu lời này mà đồn ra ngoài thì hắn coi như xong, không đợi Ninh tổng nói gì, người ta cũng tới sửa lưng hắn.

Mẹ Hứa thở hổn hển rồi dừng lại, lau mồ hôi trên trán: “Ninh tổng cũng không phải người dễ tính, đã nói như vậy trước mặt cô ấy rồi, cả đời này cũng đừng có mơ tăng lương thăng chức, sau này thành thật chút đi."

Anh cả Hứa luôn muốn được chú ý đến, nhưng không phải là kiểu chú ý như vậy, hắn sắp khóc: "Con thực sự không cố ý, em gái, xin em nói mấy lời giúp anh."

Đừng thấy hắn ở sau lưng oang oang, nhưng trước mặt Ninh Yên cái rắm hắn cũng không dám đánh, một chữ cũng không nói nên lời.

Hứa Trân làm em của hắn bao lâu, cũng hiểu hắn nhất, tự tin gọi là ngất trời: "Anh cả, anh không có năng lực gì mà còn tự tin, làm nhân viên cả đời có khi lại là chuyện tốt."

Làm lãnh đạo thì sao mà làm được đây? Hoặc là có một tài năng nhất định hoặc là có một năng lực nhất định.

Dưới sự lãnh đạo của Ninh Yên, trình độ quản lý đã được cải thiện đáng kể.

"Em..." Anh cả Hứa tức giận đỏ mặt, bất tài sao? Đây là bôi nhọ hắn: "Anh muốn nổi bật, làm cho tổ tiên hãnh diện."

Cha Hứa nhìn thấy con trai mình như thế này không khỏi thời dài. Không bột đố gột nên hồ: "A Trân nói đúng lắm, thành thật nghiêm chỉnh mà làm việc đi, đừng có mơ chuyện trên mây nữa."

Không chỉ riêng ông nói như vậy, mà những người khác cũng nghĩ như vậy, khiến anh cả Hứa rất tức giận.

Anh hai Hứa đi tới nói: "Em gái, Ninh tổng đưa cho em cái gì vậy?"

Hứa Trân còn chưa đọc, cô khẽ mở ra, hơi nhếch miệng: "Đó là nhật ký công việc. Lúc ở Thượng Hải tụi em đều phải viết, sau khi viết xong thì đưa lên cho cô ấy, lúc rảnh cô ấy sẽ viết mấy lời phê."

Ninh Yên quá bận rộn, chỉ có thể liên lạc với bọn họ bằng cách này, nhưng không phải ngày nào cũng trả nhật ký lại cho bọn họ.

Anh hai Hứa rất tò mò nên đi thò đầu tới nhìn xem, không nhịn được mà ghen tị.

Những chỉ dẫn cá nhân của Ninh tổng, đưa ra nhận xét, ý kiến đúng trọng tâm, thậm chí cả những gợi ý.

Đây có phải là cuộc thảo luận một đối một không?

"Cho anh vài trang đi."

Hứa Trân không chút do dự từ chối: “Mượn xem mấy ngày thì được, nhưng không thể cho anh được, đây là nhật ký công việc của em.”

Làm sao một thứ quý giá như vậy lại có thể cho người ta được?

Cô ngày càng độc lập, có chính kiến ​​của mình, kiên trì theo đuổi những gì mình cho là đúng. Người Hứa gia cuối cùng cũng nhận ra rằng cô không còn là Hứa Trân tự ti như trước đây nữa.

Ninh Yên cũng gửi cho cả Mã Đại Chí và Trình Hải Đường, không nói nhiều, lại phải đến từng phân xưởng.

Sau khi mang hợp đồng về, 24/24 ba ca làm việc, máy móc không nghỉ ngơi một lúc nào, tạo ra khí thế ngất trời mây.

Các công nhân, ai cũng có tinh thần phấn chấn, tràn đầy vui mừng.

Càng bận rộn thì thu nhập càng cao, cuối năm bọn họ sẽ nhận được tiền thưởng hậu hĩnh.

Ninh Yên đến thăm từng nhà xưởng, trò chuyện với các lãnh đạo từng nhà xưởng, lại đi đến nhà máy thức ăn chăn nuôi và chuồng lợn.

Ninh Yên cẩn thận kiểm tra tình hình, so với những con lợn khác nhau ở cả hai bên, một con được cho ăn thức ăn rõ ràng là lớn hơn một vòng.

Mỗi một đầu heo đều được ghi lại cân nặng, đều có thể so sánh đối lập.

Người phụ trách đi cùng cô, nhìn từng con một rồi xin chỉ thị: “Ninh tổng, sắp xuất chồng rồi, phải làm gì đây?"

Ninh Yên suy nghĩ một chút: "Ngày thả chuồng, tôi đã mời các lãnh đạo trong huyện tới để tận mắt chứng kiến ​​khoảnh khắc này, sổ tay chăn nuôi và báo cáo tóm tắt của mọi người đều phải chuẩn bị sẵn."

"Được."

Ngoài ra, Ninh Yên còn dự định mời phóng viên đến đưa tin chính thống.

Bình Luận (0)
Comment