Mà bước đi tiếp theo của cô sẽ dừng ở ngành sản xuất điện tử.
Bí thư Chu khen ngợi cô: “Ý tưởng của cô rất hay, viết một phần phương án kế hoạch cho tôi, sau khi có báo cáo nghiên cứu thực nghiệm cũng đưa cho tôi một phần.”
Ninh Yên nhướng mày: "Báo cáo nghiên cứu không có vấn đề gì, nhưng về phương án kế hoạch thì không thích hợp lắm?"
Cô viết phương án kế hoạch, vậy ai thực hiện? Nếu để người không chung lý niệm với cô thực hiện thì khó mà làm tốt được.
"Người có năng lực thường nhiều việc." Bí thư Chu biết cô có rất nhiều ý tưởng mới lạ, kiến thức của cô vượt xa những người khác, "Coi như là đóng góp cho nền kinh tế của huyện."
Hắn nói như vậy, Ninh Yên đành đồng ý, "Được."
Dương Bội Bội cầm máy ảnh chụp đông chụp tây, cô sưu tầm được rất nhiều tư liệu, ở đây có rất nhiều địa điểm chụp ảnh.
Cô đột nhiên kêu lên: “Ở đây nhiều rau như vậy, cô trồng như thế nào?”
Mọi người nghe vậy liền chạy tới, nhìn thấy một cái lều to lớn, đứng ở cửa hông nhìn vào thì bên trong thấy một mảng xanh um tươi tốt, tất cả đều là các loại rau củ.
Cà tím, dưa chuột, rau cải, rau chân vịt, rau mùi, tần ô, rau diếp cá, bắp cải, cần tây, rau muống, ớt, đậu Hà Lan, v.v., đã trở thành một quang cảnh tươi sáng trong mùa đông lạnh giá.
Mọi người nhịn không được nuốt nước bọt, vào mùa đông trồng bất kỳ loại rau nào cũng khó khăn, tất cả những gì họ ăn chỉ là bắp cải và củ cải, đều là những thứ dễ bảo quản nhất, khi nhìn thấy những loại rau lá xanh tươi ở đây, họ đều rất thèm.
Ninh Yên chỉ phía dưới nói: "Phía dưới có hầm khí metan, sinh ra một nhiệt lượng thích hợp cho việc trồng rau."
Dương Bội Bội do dự một chút hỏi: "Tôi có thể vào trong chụp ảnh được không?"
"Được a."
Dương Bội Bội thận trọng đi vào, bị một luồng hơi nóng ập đến, quả nhiên trong nhà kính rất nóng.
Trong lòng cô giật mình: "Ninh Yên, cô cũng vào đi, đứng ở vị trí đó, tôi chụp cho cô một bức ảnh."
"Được."
Trên nền cỏ xanh trên mặt đất, một cô gái trẻ với đôi mắt sáng với khóe miệng hơi nhếch cười, tỏa sáng như những vì sao, vô cùng rực rỡ chói mắt.
Chỉ cần một cú nhấn, bức ảnh đã được chụp, Dương Bội Bội nhìn một chút, gật đầu hài lòng, đúng lúc sử dụng nó để quảng cáo, hoàn hảo.
Có người để ý đến rau xanh và muốn ăn. "Đồng chí Ninh Yên, những thứ rau xanh này đồng chí xử lý như thế nào? Có bán không?"
Ninh Yên cười nói: "Để dành một ít cho căng tin, còn lại cung cấp cho các căng tin lớn và nhà hàng quốc doanh."
Cung không đủ cầu, đặc biệt lại được ưa chuộng nên phải đặt trước.
Để có thêm chỉ tiêu, người đứng đầu các đơn vị đã phải tranh đấu hết mình, thiếu chút nữa thì đánh nhau.
Các lãnh đạo nhìn nhau rồi nói: “Tại sao căng tin chúng ta lại không có?”
“Khụ khụ.” Ninh Yên ho khan một tiếng, “Ngại đắt.”
Lúc trước cô từng hỏi căng tin chính quyền huyện, nhưng quản lý không muốn a.
Mọi người:...
"Đắt cỡ nào?"
"Đắt gấp đôi, chi phí của chúng tôi cao, xây nhà kính và đào khí sinh học đều phải tốn tiền, nên giá cả phải thật sự hợp lý." Ninh Yên thật sự không cảm thấy đắt, vào mùa đông không có rau để ăn thì thật thảm, nhiều người đi chợ đen tìm nhưng không tìm được, dù có một ít nhưng cũng bán với giá rất cao.
"Tiền tôi kiếm được ở đây đều trợ cấp căng tin. À, đến giờ ăn tối rồi. Tôi sẽ mời mọi người một bữa cơm thường."
Đồ ăn đã được đặt từ sớm, Ninh Yên dẫn mọi người tới là có thể bắt đầu ăn.
Có mười món, năm món chay và năm món mặn, các món chay đều bán hết và đặc biệt được ưa chuộng.
"Đây là món gì? Món này quá ngon." Dương Bội Bội cầm chiếc đũa gắp miếng rau xanh cuối cùng lên, luyến tiếc không đành lòng nuốt xuống.
"Bông cải xanh, vua của các loại rau." Ninh Yên thích loại rau này nhất, cho nên khi thu thập hạt giống, cô lấy nhiều hơn và cũng trồng nhiều nhất.
"Món rau chân vịt non này hương vị thực sự rất tuyệt. Mùa đông ăn những món như này cả người đều cảm thấy thoải mái."
Đồ ăn căn bản không đủ cho hơn chục người ăn, Ninh Yên có chút kinh ngạc, phòng chừng mọi người đều thích ăn rau xanh, cô lại cho người xuống căng tin mua mấy món mới bán, chẳng hạn như bắp cải xào và khoai tây chiên xào, đậu phụ khô chiên và đậu đũa chiên là những món ăn phổ biến ở căng tin, nhóm nhân viên rất thích ăn.