[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 741

Chương 741 -
Chương 741 -

Đúng lúc này, Mã Đại Chí chạy như bay vào, vẻ mặt cực kỳ kích động: "Ninh tổng, Ninh tổng."

Trong lòng Ninh Yên nhảy dựng: "Làm sao vậy? Đừng kích động, chậm rãi nói đi."

"Có người tới từ Thượng Hải."

Ninh Yên ngây ngẩn cả người: "Hiện tại? Đến đâu rồi? Trước đó tôi không nhận được thông báo nào cả.”

Trợ lý lớn tiếng nói, "Đã đến cửa chính rồi, nhanh lên.”

Ninh Yên nhảy dựng lên, tay chân loạng choạng chạy ra ngoài, chạy được vài bước, bỗng nhiên dừng lại, quay đầu giải thích.

"Bí thư Chu, đó là nhân viên kỹ thuật của xưởng TV thành phố Thượng Hải, lúc trước có hẹn đến tham quan, nhưng không ngờ lại đến sớm hơn lịch hẹn, bí thư Ngưu, ông cùng tôi đi đón khách từ xa đến."

“Ninh phó tổng, chú ở lại tiếp đón các lãnh đạo.”

Mọi người rất mờ mịt, bí thư Chu nhịn không được hỏi, "Xưởng TV Thượng Hải?”

Ninh Yên vội vã đi đón người, Ninh Xuân Hoa đứng ra giải thích, "Tôi biết, để tôi giải thích rõ cho ngài.”

Ông xua xua tay với Ninh Yên, Ninh Yên nhanh như thỏ chạy ra ngoài, bí thư Ngưu cũng lập tức đuổi theo.

Ninh Xuân Hoa ở lại nói rất ngắn gọn dễ hiểu, "Là như vậy, Ninh tổng tới Thượng Hải kết giao với xưởng trưởng xưởng TV thành phố Thượng Hải, hai người họ đều có chung ý tưởng về TV, cho nên, hẹn trao đổi với nhau.”

Mọi người nhìn nhau, có ý gì?

Trong lòng bí thư Chu khẽ động, "Cô ấy... muốn tham gia vào ngành sản xuất chất bán dẫn?"

Nếu thật sự thành công, có thể mạnh hơn gấp trăm lần so với bán gia vị đậu hủ, có thể kiếm được càng nhiều tiền hơn.

Ninh Xuân Hoa không dám nói hết toàn bộ, "Khó mà nói, kế hoạch không theo kịp thay đổi, xem tình hình trước đã.”

Tin tức này vừa ra, tất cả mọi người ngồi không yên. Có mấy người rủ nhau chúng ta cùng đi xem thử.

Tuy rằng Ninh Xuân Hoa không cho bọn họ một đáp án khẳng định, nhưng trong lòng các lãnh đạo cũng đã nóng như lửa đốt.

Ở tỉnh của họ còn chưa có xưởng TV nào cả, ở phương diện này vẫn còn như mới, nếu như có thể xây dựng một xưởng TV ở đây thì thật tốt, ít nhất có thể thỏa mãn nhu cầu xem TV của người dân trong tỉnh.

Có thể nói, đây là bước tiến bộ vượt thời đại, đối với những người lãnh đạo đang ngồi ở đây cũng có ảnh hưởng tích cực, đây đều là thành tích.

Bí thư Chu tuy rằng cũng nóng vội, nhưng có thể ổn định được tâm tình, "Lúc này có lẽ còn chưa ăn cơm, Ninh tổng chắc sẽ đưa người tới căn tin, chúng ta tạm thời chờ một chút.”

Mọi người ngẫm lại cũng đúng, không gấp được.

Ninh Xuân Hoa gọi nhân viên nhà ăn tới, sắp xếp một bàn thức ăn.

Mẹ con Dương Bội Bội cũng có chút không yên lòng, thỉnh thoảng nhìn về phía cửa.

Mà bên kia, Ninh Yên thấy được đoàn người đi xa đều đã mệt mỏi, dẫn đầu chính là xưởng trưởng Hàn, con trai là Hàn Lực Tranh đang đứng bên cạnh ông ta.

Cô vội vàng nghênh đón, "Xưởng trưởng Hàn, gặp được hai người thật tốt quá, sao không gọi điện thoại trước để tôi sắp xếp xe đi đón hai người.”

Xưởng trưởng Hàn cố ý không ông ta cũng có người quen ở đây, vừa xuống xe lửa đã có xe tới đón.

Ông cũng không có trực tiếp tới đây, mà là hỏi thăm một chút về tập đoàn Cần Phong.

Hỏi một vòng, phát hiện tập đoàn Cần Phong không phải ai cũng biết, nhưng vừa nói tới đậu hũ Cần Phong thì lập tức có người biết, còn khen ăn ngon.

Dưới sự chỉ dẫn của người qua đường, bọn họ cố ý đến cung tiêu xã, trước quầy đậu hũ Cần Phong chật ních người, người người tấp nập.

Xem ra, Ninh Yên không có khoác lác, tập đoàn Cần Phong cũng không phải không có tiếng tăm.

Mắt thấy mới tin được, trong lòng xưởng trưởng Hàn cũng đã nắm chắc, lúc này mới dẫn người qua đây.

Vị trí của tập đoàn Cần Phong khá xa, phải mất nhiều thời gian lái xe, nhưng càng đến gần, điều kiện đường xá lại càng tốt.

"Sao lại khách khí vậy, chúng tôi cũng không phải người ngoài."

Ninh Yên nhiệt tình nói, "Mọi người chắc chưa ăn cơm, tới căn tin ăn cơm trước, nghỉ ngơi một chút.”

Thật ra, bọn họ đã ăn một bữa ở nhà hàng quốc doanh, khoan hãy nói, nhà hàng quốc doanh bên này cũng không tệ lắm, giữa mùa đông vẫn có rau xanh.

Bình Luận (0)
Comment