Đừng nhìn cô kiếm được tiền lời mà lầm, kiếm nhiều nhưng tiêu nhiều, tích cóp không được bao nhiêu.
Nhưng cô cảm thấy những thứ này hết thảy đều đáng giá.
Không vào hang cọp không bắt được cọp con, chờ đến khi cô gả vào Quý gia, toàn bộ Quý gia đều là của cô.
Ở trước mặt quý, phú tính là cái gì.
Vừa mới đặt đồ ăn lên trên bàn, cửa mở ra, cha Quý xách theo cặp đựng công văn đi vào.
“Lão Quý, ông trở về vừa đúng lúc, mau đi rửa tay ăn cơm.”
Cha Quý ngồi ở trước bàn cơm, ăn một chén cơm tẻ lớn, một miếng thịt kho tàu lớn, giò kho đường phèn cũng ăn không ít.
Hắn mới vừa buông đũa xuống Vu Tinh Tinh đã lập tức đưa nước trà lên: “Bác trai, uống trà ạ.”
Sau khi ăn xong uống một ly trà là thói quen của cha Quý, Vu Tinh Tinh tất nhiên nhớ rất rõ ràng.
Cha Quý cầm lấy chén trà, bỗng nhiên hỏi một câu: “Quý Bình, c ha nhớ Vu Hồng Muội là bạn học với con phải không?”
Biểu tình Vu Tinh Tinh cứng đờ, lại là cô ta! Tại sao tra như thế nào cũng không có tin tức của cô ta, nhưng lại luôn thỉnh thoảng nghe thấy cái tên này, vì sao cứ như âm hồn không tan chứ?
Chân mày Quý Bình cau lại: “Cha, đang yên đang lành nhắc tới người đó làm gì? Thật mất hứng, còn để cho người khác ăn cơm không chứ?”
Thiên cảm mông lung đã sớm biến thành sự chán ghét, Tinh Tinh vì cô ta đã tức giận không ít lần, chảy không ít nước mắt, làm hắn đau lòng muốn chết.
Mẹ Quý liếc mắt nhìn Vu Tinh Tinh một cái nói: “Một người không quan trọng mà thôi, đừng nói nữa.”
“Không quan trọng cái gì?” Cha Quý khẽ lắc đầu, thần sắc cực kỳ phức tạp: “Hiện giờ cô ấy là danh nhân lớn cả nước đều biết tới.”
Người ngày xưa tùy tiện đuổi đi hiện giờ lắc mình biến hóa, trở thành thần tượng của vô số người.
Vu Tinh Tinh đột nhiên ngồi thẳng ngời lên, ngực đập thình thịch.
Mẹ Quý sửng sốt: “Cái gì? Cô ta làm cái gì? Mau nói xem.”
Cha Quý biết vợ con đều không có thói quen đọc báo đúng giờ mỗi ngày, trong nhà cũng không đặt báo giấy, nhẹ nhàng thở dài một hơi, cầm ra tờ báo lấy được ở văn phòng: “Nhìn xem, người ta lặng lẽ nỗ lực, kinh diễm mọi người.”
Vu Tinh Tinh nhanh tay lẹ mắt, giành lấy tờ báo trước, nhanh chóng đọc qua, sau đó máu cả người đều đông cứng lại không dám tin tưởng thét lên chói tai.
“Chuyện này không thể nào!”
Mẹ Quý cũng nhìn thấy, sắc mặt thay đổi mấy lần: “Cái này là viết bậy đúng không? Nếu tôi nhớ không lầm thì cô ta năm nay mới 19 tuổi, ăn qua cái tết này mới 20, sao có thể có thành tựu như vậy…”
Cha Quý tức giận khiển trách: “Đừng nói bậy, kiểu đưa tin thế này đều đã qua xét duyệt nghiêm khắc.”
Quý Bình đoạt lấy tờ báo, nhìn vào xem: “Trước kia cô ta chỉ có tính tình nhỏ mọn, không thấy thông minh chỗ nào, còn không thông minh bằng con.”
Thế này có phải là nói hắn cũng có thể tạo dựng nên một phen sự nghiệp như vậy? Có chút đáng chờ mong.
Cha Quý liếc mắt một cái nhìn con trai, trước kia hai đứa nhỏ chơi với nhau thật tốt, nhưng từ khi lộ ra chuyện con gái thật giả, vậy mà lại thân thiết với Vu Tinh Tinh hơn.
“Tinh Tinh, nhà cô cùng cô ấy có liên hệ không?”
“Không có.” Biểu tình của Vu Tinh Tinh trở nên khó chịu.
Cha Quý hiểu quá rõ sức mạnh của việc lên báo này, càng thêm tiếc hận: “Tuổi trẻ đã có thành tựu như vậy, tương lai không thể lường được.”
Mẹ Quý có chút hụt hẫng: “Tôi cũng không phải là chưa nhìn thấy con bé đó, khôn vặt thì có, không có trí tuệ lớn, tôi cảm thấy chắc chắn là sử dụng thủ đoạn gì đó.”
Lúc nào cũng sẽ có người dùng suy nghĩ đen tối nhất để phỏng đoán người khác.
Cha Quý cảm thấy bà quá nhỏ mọn, cũng cảm thấy bà không có ánh mắt: “Bà cũng sử dụng thủ đoạn để con trai bà được đăng lên báo xem.”
“Sao ông lại nói như vậy?” Mặt mẹ Quý trầm xuống: “Bị tức giận ở bên ngoài cũng đừng có rải lên trên người của người trong nhà.”
Cha Quý khẽ lắc đầu, lại thở dài một tiếng, đáng tiếc, quá đáng tiếc.
“Đây mới là con dâu là tôi muốn, có bản lĩnh, có thủ đoạn.”
Vừa nói ra lời này không khí ở trong nhà liền thay đổi, ánh mắt mẹ Quý lập lòe.