[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 758

Chương 758 -
Chương 758 -

Vương Hải Dương đắc ý vô cùng khoe khoang: “Đây là Ninh tổng mời tôi ăn.”

Bạn cùng phòng lập tức ngồi bật dậy: “Vì sao lại mời cậu ăn? Thấy cậu không có cơm ăn thương xót cậu à?”

Vương Hải Dương:…

Khóe miệng hắn giật giật, nói đùa: “Không thể là vì cảm thấy tôi đẹp à?”

Mọi người đều biết Ninh tổng là một người thích nhan sắc, chọn bạn trai tiêu chuẩn là mặt phải đẹp.

“Thôi đi, chút tư sắc này của cậu làm sao so được với phó đoàn trưởng Nghiêm chứ.” Bạn cùng phòng trào phúng một câu, nhìn chằm chằm vào củ khoai lang đỏ nuốt nước miếng, sao hắn lại cảm thấy nhìn hình như rất ngon miệng: “Thật thơm, chia cho tôi một chút.”

Vương Hải Dương làm như không nghe thấy, cắn một miếng thật to, nuốt vào hơn phân nửa, bộ nhồm nhoàm dáng đó làm bạn cùng phòng tức đến buồn cười, người gì thế không biết.

Không phải chỉ là một củ khoai lang đỏ thôi sao? Ai chưa từng ăn qua chứ!

Không đúng, khoai lang đỏ Ninh tổng mời không giống bình thường, hắn chưa được ăn qua.

Hắn nhào qua cướp đoạt: “Cho tôi ăn một miếng xin tí phúc khí nào, nói không chừng tôi cũng có thể phi thăng giống như cậu vậy.”

“Đi chỗ khác đi.”

Ngày hôm sau, chuyện học viên háo hức khoe được mời ăn khoai lang đỏ được truyền đi, tán phét cùng với bạn bè thân thích, tán phét cùng với người qua đường, làm người khác hâm mộ vô cùng.

Sau khi Ninh Yên nghe được chỉ biết dở khóc dở cười, những người này đúng là biết chơi.

Thế này đâu phải là muốn ăn, rõ ràng là cầm đi khoe, giống y như thời đại sau này thích khoe những món ngon ở trong vòng bạn bè vậy.

Vấn đề là, khoai lang đỏ này rốt cuộc có cái gì tốt mà khoe? Không thể hiểu nổi.

Ninh Anh Liên cười phun: “Mấu chốt không phải là khoai lang đỏ, mà là em mời.”

Ninh Yên:…

Cô phải thay đổi đề tài: “Ngày mai em phải đi xem hôn lễ tập thể của quân doanh, chị muốn đi xem náo nhiệt không?”

Đôi mắt Ninh Anh Liên sáng lên: “Đi!”

Cô cảm thấy rất thú vị.

Sự thật chứng minh cô phỏng đoán không sai, không chỉ thú vị, còn kích thích…

Hôm nay quân doanh không giống ngày thường, không khí rất náo nhiệt, trên mặt mọi người đều mang theo nụ cười.

Ninh Yên đưa theo cả em trai em gái đến đây, Ninh Anh Liên cũng đi theo, nhiều người thì náo nhiệt hơn.

Có điều Ninh Yên cũng không tính sẽ ăn không uống không, cô tặng cho mỗi cặp vợ chồng mới cưới hai cân đường trắng, bằng đó đã đủ quý trọng.

Nghiêm Lẫm nhìn thấy Ninh Yên hai mắt sáng lên, hôm nay cô đặc biệt trang điểm lên, trang điểm một khuôn mặt nhẹ nhàng, mặc một cái áo khoác kẻ sọc và một cái mũ nồi, vừa thời trang lại vừa thanh lịch, nhưng vẫn có một chút tinh nghịch, đây cũng là món quà mà bà Smith đã đưa cho.

“Thật đẹp.”

Mi mắt Ninh Yên cong cong lên, cô thích trực tiếp khen như vậy.

“Ánh mắt chọn bạn gái của anh rất tốt.”

“Phốc.” Nghiêm Lẫm bật cười: “Anh cũng cảm thấy như vậy, bạn gái của anh là cô gái đẹp nhất thế gian.”

Trai tài gái sắc đứng chung một chỗ, nhìn nhau mà cười, trên mặt mang theo ôn nhu ngọt ngào, hình ảnh này không biết làm kinh diễm đến bao nhiêu người.

Ninh Anh Liên khẽ lắc đầu, mùi vị yêu đương chết tiệt bay khắp nơi.

Đúng, có phải cô cũng nên tìm một người bạn trai rồi hay không? Không vội đi đến hôn nhân, chỉ yêu đương là được.

Ninh Miểu kéo kéo ống tay áo của cô: “Chị Anh Liên, chúng ta đi dạo một vòng đi.”

Còn Ninh Nhị và Ninh Lỗi cũng không biết đã chạy đến chỗ nào vui chơi, con trai mà, thích chạy nhảy.

Ninh Anh Liên nhìn thoáng qua em gái họ nói: “Mấy em không gây chuyện ngăn cản sao?”

Ninh Miểu kéo cánh tay cô đi về phía trước: “Chị của em nói, mấy năm tới đều không suy xét tới chuyện kết hôn.”

Cho nên, nói chuyện thì cứ nói đi, chị của cô rất thông minh không chịu thiệt được.

Hội trường chính được bố trí đâu vào đấy, được Thẩm Kiến Thiết theo dõi sát sao, nhóm chú rẻ đứng ở một bên mặt mày hớn hở nói chuyện với nhau.

Trong phòng trang điểm các cô dâu vẫn còn đang trang điểm chải chuốt, giờ lành còn chưa tới, cảm giác của các cô gái vừa hưng phấn lại vừa căng thẳng vô cùng.

Nghiêm Lẫm dắt Ninh Yên theo đi dạo khắp nơi, hưởng thụ thời gian nhàn nhã hiếm có.

Bình Luận (0)
Comment