[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 759

Chương 759 -
Chương 759 -

Ngày thường hai người đều rất bận, không thể giống như các cặp đôi bình thường lúc nào cũng quấn lấy nhau, nhưng mỗi lần có thể gặp nhau đều vô cùng quý trọng.

Có ai nhìn thấy cũng đều sẽ không tới quấy rầy bọn họ, tận lực tạo cho bọn họ một không gian riêng tư.

Đối với chuyện này, Nghiêm Lẫm rất vui mừng: “Mấy đứa Ninh Lỗi cuối cùng cũng đã trưởng thành rồi.” không còn làm bóng đèn nữa.

Ninh Yên nhướng mày, không nói cho hắn biết mấy tên nhóc kia là vì cảm thấy hắn không có thực lực vác chị cả nhà mình chạy đi nên mới để cho chị chơi đùa giải trí một chút, coi như là giải trí thể xác và tinh thần.

Nếu như Nghiêm Lẫm biết, đoán chừng tức muốn hộc máu.

Một tiếng thét chói tai đột nhiên vang lên: “A a, chị, cứu mạng.”

Là thanh âm của Ninh Miểu.

Ninh Yên đột ngột xoay người lại, chạy như bay qua, vừa mới nhìn thấy liền ngạc nhiên, sao lại là cô ta?

Ninh Miểu co người trốn ở phía sau Ninh Anh Liên, Liễu Thanh Thanh đem theo mấy cô gái trẻ tuổi đứng ở phía đối diện, không khí rất tệ.

Ninh Yên bước nhanh qua, che ở trước mặt Ninh Miểu, lạnh giọng khiển trách: “Làm gì vậy?”

Liễu Thanh Thanh vừa thấy cô đến liền đau đầu, con nhóc này quá mạnh mẽ, tính tình cũng không dễ nói chuyện: “Tôi đưa con bé đi gặp chú và mợ nó.”

Hôm nay cũng là ngày đại hỉ của Liễu Bảo Thành và Vương Thải Hoàng, bà là chị cả, cũng là lãnh đạo, đương nhiên phải ở hiện trường chứng kiến khoảnh khắc đó.

Ninh Yên hơi mất kiên nhẫn: “Mẹ tôi là con gái một trong nhà, chúng tôi không có chú, phó đoàn trưởng Liễu, tật xấu nhận bừa thân thích cần phải sửa lại đi, tốt xấu gì cũng là người có địa vị có thân phận.”

Cô đã từ chối, Liễu Thanh Thanh vẫn còn không quan tâm lời cô chạy tới tìm Ninh Miểu, quá vô duyên.

Người Ninh gia đều không để trong lòng chuyện Liễu Thanh Thanh chạy tới nhận người thân, đã quên sạch sẽ.

Nhưng Liễu Thanh Thanh lại nhớ mãi không quên: “Bảo Thành là chú ruột của các cháu, dì là dì ruột, huyết mạch tương liên thân thích nhất.”

Ninh Yên hạ quyết tâm không liên hệ gì với bà ta nữa, đừng nói là trong nước không có giám định DNA, cho dù có cô cũng sẽ không đi xét nghiệm.

“Chứng cứ đâu? Chỉ bằng việc bà há mồm nói là tính sao?”

Liễu Thanh Thanh tức muốn chết, lời nói này thật sự khó nghe.

Một cấp dưới ở phía sau lưng bà nổi giận: “Cô nói chuyện kiểu gì vậy? có thể trở thành người thân của phó đoàn trưởng Liễu của chúng tôi là chuyện vinh quang vô cùng, đừng có kiểu cho mặt mũi lại không cần.”

Đây là cô gái mới vừa vào đoàn, bộ dáng mới 15 16 tuổi, gương mặt còn chưa hết nét trẻ con rất xinh đẹp.

“Muốn trở thành người thân của tôi, từ đó đi đến thủ đô, muốn danh tiếng thì phải dựa vào chính mình tạo ra, không phải là chờ người khác cho.” Ninh Yên mặc kệ tuổi cô ta có nhỏ hay không nhỏ, chọc giận cô thì sẽ bị ăn mắng, dù sao cũng không phải là mẹ cô ta, ai chiều cô ta chứ.

“Tuổi còn nhỏ thì đọc nhiều sách chút, đừng có làm trò cười cả ngày như vậy.”

Ninh Yên bày ra vẻ mặt ghét bỏ: “Tôi nói này phó đoàn trưởng Liễu, bà có thời gian rảnh đi nhận bừa người thân thế này, không bằng cho cấp dưới của mình học thêm mấy tiết học văn hóa đi.”

Cô kéo Ninh Miểu rời đi, Liễu Thanh Thanh ngăn cản cô lại: “Miểu Miểu, cháu không muốn có thêm mấy người thân một nhà yêu thương cháu sao? Chú cháu biết làm đồ ăn rất ngon, mợ cháu rất khéo tay biết dệt len sợi quần áo…”

Ninh Miểu lúc này không sợ nữa, có chị ở đây cô cũng dám mắng người.

Dù sao không ai dám ở dưới mí mắt của chị bắt người đi.

“Bà cảm thấy tôi là sự uy hiếp của Ninh gia sao? Là quả hồng mềm dễ nắn nhất sao?”

Không đi tìm người khác, cứ phải tìm tới cô, chuyện này làm cho cô rất buồn bực, khinh thường cô chắc.

“Hả?” Sắc mặt phó đoàn trưởng Liễu biến đổi: “Cháu hiểu lầm rồi, diện mạo của cháu và con gái của bác giống nhau, nhìn thấy cháu liền cảm thấy như nhìn thấy con gái của mình vậy, cảm giác vô cùng thân thiết…”

Ninh Miểu vừa rồi còn nhu nhược yếu đuối lúc này rất hoạt bát, khuôn mặt nhỏ khẽ nhếch lên, tự tin vô cùng: “Nhưng một chữ tôi cũng không tin, lại nói bà tìm tôi cũng vô dụng, nhà của chúng tôi không ai dám vi phạm quy định của chị hết.”

Bình Luận (0)
Comment