[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 777

Chương 777 -
Chương 777 -

Gương mặt Ninh Anh Kiệt đỏ lên, hắn nghi ngờ cô đang nói chuyện mờ ám, nhưng không có bằng chứng.

“Anh... anh về nhà xem sao.” Hắn lập tức không dám nhiều lời, chỉ sợ lại nghe phải những lời lớn mật nào nữa.

Hắn chạy còn nhanh hơn thỏ, rõ ràng đã bị dọa sợ.

Ninh Yên nhìn theo bóng dáng hắn đã đi xa, khẽ lắc đầu, đàn ông ấy à, toàn là kẻ háo sắc.

Ninh Miễu bưng một dĩa điểm tâm ra ngoài sân: “Chị cả, tại sao anh họ lại chạy rồi?”

“Có lẽ là nhớ tới chuyện quan trọng nào đó.” Ninh Yên chuyển chủ đề: “Em đang cầm thứ gì trong tay vậy?”

“Chả giò chiên, vừa mới ra lò, ăn rất ngon, chị ăn thử đi.” Ninh Miễu còn chu đáo rót thêm dấm thơm ra.

Ninh Yên chấm chả giò vào giấm rồi cắn một miếng, ngoài giòn trong mềm, là rau cải trắng cuốn thịt nạc, mùi thơm lan tỏa khắp khoang miệng.

Ninh Miễu chỉ vào cuốn chả giò ở bên cạnh: “Mấy cái này là nhân đậu, chúng ta mỗi người một cái, còn thừa thì để giành cho anh hai với Tiểu Tứ.”

Hai tên nhóc kia cứ chạy đi suốt ngày, không biết đã chạy đi đâu chơi.

“Em ăn hết đi.” Hôm nay, Ninh Yên chưa hề dừng miệng, lễ kết hôn kết hợp với giao thừa lần này cô đã ăn quá đủ: “Hôm nay chị đã ăn quá nhiều rồi, bụng rất no, đây là món ăn của nhà ai thế?”

“Nhà chú Vu.” Ninh Miễu cười rất vui vẻ. Tết này, nhà bọn họ cũng chuẩn bị không ít món ăn, nhưng không phong phú như vậy: “Đứng dậy đi dạo đi, tiêu cơm.”

Hai chị em đang nói chuyện, tiếng gõ cửa vang lên, một người bước vào nhà, là Hứa Trân, trong tay cô cầm một dĩa điểm tâm: “Ninh tổng, đây là bánh mật đậu đỏ đường đỏ do tôi tự tay làm, cô thử một ít đi.”

Cũng không biết do ai mở màng, những người có quan hệ thân thiết với Ninh Yên đều mang đồ ăn qua, người thì mang món ăn, người thì mang điểm tâm, tất cả đều là tâm ý của bọn họ.

Ninh Yên cũng đáp lễ lại, đưa bọn họ rất nhiều đường sữa.

“Vất vả rồi.” Ninh Yên chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh:” Ngồi xuống nói chuyện vài câu đi.”

Hứa Trân thận trọng ngồi xuống bên cạnh cô, Ninh Yên lười biếng lấy một miếng bánh mật ra thử: “Rất thơm. Rất mềm, ngon lắm, tôi chưa từng ăn món điểm tâm như vậy, cách làm món này như thế nào?”

Vừa nhắc tới điều này, Hứa Trân liền không còn dè dặt nữa, cô tỉ mỉ giải thích cách làm, Ninh Miễu thỉnh thoảng lại hỏi vài câu, nhanh chóng ghi nhớ.

Khi nào có thời gian, cô sẽ làm cho chị cả và các giáo viên ăn.

Ninh Yên cảm thấy mình nên uống một ly trà táo gai để tiêu thực: “Năm rồi vẫn ổn chứ? Trong nhà có còn ầm ĩ không?”

“Rất tốt, mọi người đều cưng chiều tôi.” Nói tới đây, Hứa Trân không nhịn được trộm mừng, nhóm chị dâu trước đây luôn kiêu ngạo giờ phải thấp giọng nén giận lấy lòng cô, cô đã trở thành người có quyền lực lớn nhất trong nhà.

Nhưng cô hiểu rất rõ, tất cả sự thay đổi này đều bởi vì cô được Ninh tổng coi trọng, để cô làm một lãnh đạo nhỏ.

“Ninh tổng, tôi sẽ nỗ lực hơn nữa, nếu phụ nữ muốn có cuộc sống tốt đẹp, chắc chắn phải có một công việc tốt.”

Không cần phải dựa dẫm người khác mới là điều quan trọng.

Ninh Yên cũng mừng thay cho cô: “Nhưng thứ tự mình có được mới không bị lấy đi, cô có thể hiểu được đạo lí như vậy, sau này sẽ ngày càng tốt đẹp hơn.”

“Vâng, Ninh tổng, tôi...” Hứa Trân có hơi khó mở miệng.

“Có chuyện gì cứ nói thẳng ra.”

Gương mặt Hứa Trân hơi đỏ lên: “Mã Đại Chí... đã tới nhà chúng tôi cầu hôn.”

Ninh Yên có hơi bất ngờ, Mã Đại Chí và Hứa Trân? Lần trước hai người đi công tác với nhau nên kết mối lương duyên? Cô đã vô ý trở thành bà mối của bọn họ: “Cô có thích hắn không?”

Thực ra nếu như không động lòng, Hứa Trân sẽ không cố ý nhắc tới chuyện này.

Hứa Trân nghĩ tới cảnh người đàn ông đó cõng cô trên lưng, tâm trạng có hơi phức tạp: “... Tôi càng muốn có đột phá hơn trong công việc, đàn ông chỉ sẽ ngăn cản bước tiến của tôi.”

Ninh Miễu không tự chủ được nhìn sang chị cả nhà mình, câu này sao lại quen tai như vậy? Giống như lời chị cả từng nói.

Khóe miệng Ninh Yên co rút: “Muốn kết hôn thì kết hôn, gia đình và sự nghiệp đều có gặt hái mới gọi là chiến thắng cuộc đời.”

Bình Luận (0)
Comment