Ninh Yên cũng không lưu tình, "Một tháng trước có người tìm tới ông, sau đó, tình hình phân phối rau xanh ở khu thử nghiệm đã có thay đổi, trên chợ đen xuất hiện rau xanh trong veo như nước, bán rất đắt.”
Chờ khi cô phát hiện thì vừa vặn là lễ mừng năm mới, kéo dài thời gian.
Mọi người hít một hơi khí lạnh, đây là cùng người ngoài liên hợp lại, đem rau xanh lấy ra ngoài, sau đó bán giá cao ở chợ đen?
Ai cũng biết, rau xanh là thức ăn quý hiếm của tập đoàn, một phần cung cấp cho căn tin nhà mình, một phần khác là cung cấp cho các nhà hàng quốc doanh và các công ty nhà hàng lớn, số lượng đều có hạn.
Đồng tử Lý Nhiên đột ngột phóng đại, trong lòng khiếp sợ vô cùng, "Ninh tổng, tôi hiểu rồi, cô là muốn đá tôi đi, muốn nâng đỡ tâm phúc của chính mình lên cao."
Ông ta chẳng những không nhận sai, còn hắt nước bẩn lên người Ninh Yên.
Ninh Yên không tha cho loại người này, vốn định tha cho ông ta một cơ hội, cũng bị ông ta làm như vậy chọc giận, "Lý Nhiên, ông hẳn là biết tôi là hạng người gì, tôi nếu không có chứng cớ xác thực, làm sao có thể nói lung tung?"
Ở trước mặt cô mà làm mấy trò mèo, khác gì Quan Công đùa giỡn đại đao trước mặt, không biết tự lượng sức mình.
Ninh Yên xua xua tay, "Đi, lấy hóa đơn của bộ phận tiêu thụ và hóa đơn của khu kiểm tra thực tế.”
Trong chế độ quy định do một tay cô đặt ra, mỗi một đơn đặt hàng đều được ghi chép trong hồ sơ, thuận tiện tra cứu bất cứ lúc nào.
Ninh Anh Liên vội vã đi ra, lại vội vã trở về, mang về hai tập hóa đơn.
Cô còn làm một biểu đồ ngay tại chỗ, có thể nhìn ra rõ ràng số liệu biến hóa.
Ninh Anh Liên hào phóng tự nhiên mở ra cho mọi người xem, "Đây là đơn hàng của khu kiểm tra thực tế, số lượng có thể thấy rõ, rất rõ ràng, bắt đầu từ ngày này, lượng hàng xuất ra thoáng cái đã tăng gấp đôi.
Ninh Xuân Hoa rất đắc ý, con gái nhà mình càng ngày càng có bản lĩnh.
Lý Nhiên lại hung hăng trừng mắt nhìn cô một cái, "Còn không cho người khác mua nhiều?"
Ông ta đối với Ninh Yên có điều kiêng kỵ, nhưng đối với Ninh Anh Liên là chướng mắt, một nha đầu miệng còn hôi sữa.
Ninh Yên thấy ông ta còn chống chế, ném ra một phần tư liệu, "Vì thế, tôi cố ý cho người đi các nhà một chuyến, lấy được hóa đơn nhập hàng của các nhà.
Sắc mặt Lý Nhiên trắng bệch.
Mọi người ngây ngẩn cả người, đây mới là đòn sát thủ, Ninh Yên xử sự vẫn cẩn thận như vậy, vừa tàn nhẫn vừa chính xác.
Ninh Yên đưa mấy phần tư liệu này cho bí thư Ngưu, "Nào, mọi người tận mắt xem, có vấn đề gì.”
Bí thư Ngưu nhìn lướt qua vài lần, liền tìm ra vấn đề, "Lượng xuất hàng của tập đoàn chúng ta không khớp với hóa đơn nhập hàng của đối phương, mỗi ngày thiếu gần 500 cân.”
Nói cách khác, 500 cân rau xanh này chảy về chợ đen.
Một ngày 500 cân, đến bây giờ thì phải là bao nhiêu rồi chứ?
"Không sai, Lý Nhiên, ông là giám đốc bộ phận tiêu thụ, muốn làm điều này phải qua tay ông, ông nói cho mọi người biết, tại sao ông lại làm vậy?" Ninh Yên nhẹ nhàng nhếch môi, nửa cười, "Đừng nói lý do ngớ ngẩn như đơn đặt hàng là giả. Tôi tìm được người ngay trong vài phút để đối chất.”
Những người buôn bán và Lý Nhiên quan hệ không tệ, nhưng bọn họ càng sợ Ninh Yên hơn.
Ninh Yên mới là người chủ trì của tập đoàn Cần Phong.
Sắc mặt Lý Nhiên cực kỳ kém, cắn răng không lên tiếng, bộ dáng heo chết không sợ nước sôi.
Ninh Yên khẽ lắc đầu, con người một khi kiêu ngạo rồi, làm việc liền mất khống chế. "Bây giờ nói cho tôi biết, ông từ đó thu được lợi nhuận nhiều hay ít? hợp tác với ai?”
Lý Nhiên sống chết không chịu nhận: "Tôi không biết cô đang nói gì.”
Chỉ cần ông ta không nhận, Ninh Yên sẽ không thể làm gì ông ta, ông ta dù sao cũng là người có công trong công ty, là cán bộ thôn ban đầu, cô không thể động đến ông ta.
Ninh Yên lười biếng không muốn dây dưa với ông ta, "Được rồi, Anh Liên, đi báo cảnh sát.”
Lý Nhiên trăm triệu lần không ngờ Ninh Yên lại ra tay như vậy, hoảng sợ nhảy dựng lên, "Ninh tổng, tôi đi theo cô mấy năm nay, không có công lao cũng có khổ lao, cô không thể đối xử với tôi như vậy."