[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 786

Chương 786 -
Chương 786 -

Ninh Yên không thích bộ dạng này của ông ta, "Nể tình đồng nghiệp, tôi cho ông hai sự lựa chọn, một là nhận tội, giao ra tất cả tiền tham ô, bị đuổi việc. Hai, giao mọi thứ cho cảnh sát xử lý, chúng tôi không xen vào.”

"Ninh tổng, van xin cô bỏ qua cho tôi lần này, tôi chỉ là nhất thời bị quỷ ám." Lý Nhiên sống chết cũng không chịu lựa chọn, cái nào cũng không muốn chọn.

Tiền đã nuốt vào làm sao có thể giao ra? Đuổi việc ông ta? Tuyệt đối không được.

Ông ta thật vất vả mới đi đến được ngày hôm nay, có tiền có thế, được mọi người nịnh bợ…

Ninh Yên nhìn về phía bí thư Ngưu cùng Ninh Xuân Hoa, "Mọi người nói đi, xử trí như thế nào?”

Kỳ thực cô càng muốn báo cảnh sát xử lý, nhưng làm vậy lại dễ khiến cho mọi người ở đây môi hở răng lạnh, bất lợi với công việc sau này.

Không tốt cho việc dẫn dắt đội ngũ sau này.

Dù sao, đều xuất thân từ cán bộ thôn, để họ quyết định.

Ngưu bí thư trầm mặc trong chốc lát, tự mình gọi điện thoại báo cảnh sát.

Lý Nhiên nào ngờ tới ông làm như vậy, "Bí thư thôn, ông có thể hay không thương tình tôi, nể tình giao tình của chúng ta nhiều năm như vậy mà..."

Ông ta cho rằng việc mình làm không ai hay biết, lại không nghĩ tới sẽ bị vạch trần.

Kỳ thực, nếu có thể, ông ta càng muốn sửa hóa đơn của bộ phận tiêu thụ, nhưng đáng tiếc, quy định này quá nghiêm khắc, mỗi một khâu đều liên kết chặt chẽ.

Nếu ông ta chỉ sửa đổi số liệu của bộ phận tiêu thụ cũng không có tác dụng, số liệu khu nghiệm thực cũng phải sửa, nhưng, người phụ trách là La Ái Quốc, một lão binh xuất ngũ chính trực, nhân viên công tác đều là lính xuất ngũ tàn tật.

Những người này đặc biệt quý trọng công việc này, lại cực kỳ tin tưởng Ninh Yên, ông ta ngay cả thăm dò cũng không dám.

Bí thư Ngưu không phải không khổ sở, cùng nhau đồng cam cộng khổ, giao tình nhiều năm, nhưng tình cảm là một chuyện, lý trí lại là một chuyện khác.

Nếu như không xử lý nghiêm túc, dễ dàng buông tha, như vậy, người khác sẽ học theo.

Chi phí phạm tội không cao, có rất nhiều người bí quá mà liều, về sau ai còn quy quy củ củ làm việc?

Nhóm mà họ dựa vào để tồn tại sắp sụp đổ.

Ninh Yên thích nhất điểm này của ông, rất thức thời, đủ tỉnh táo.

Cuối cùng, cảnh sát đến bắt người đi.

Đúng vào giờ tan tầm, các nhân viên bắt gặp một màn này đều khiếp sợ vô cùng, bàn tán sôi nổi.

Có chuyện gì vậy?

“Đi, đi xem bảng thông báo." Chỉ cần có việc, sẽ dán lên bảng thông báo.

Mọi người nhao nhao đổ về phía bảng thông báo trước cửa nhà ăn, quả nhiên, thông báo mới được dán lên.

Nói ngắn gọn sự thật, không nhiều nhưng những lời này đều khiến mọi người kinh sợ, "Ôi trời, tên khốn kiếp này thế mà dám trong thông ngoài hợp, đem rau xanh của chúng ta bán ở chợ đen?"

“Còn bán với giá cao nữa, có khi bán một cân đã kiếm được mấy trăm.”

“Chỉ sợ không chỉ là mấy trăm, có khi hơn ngàn cũng bán ấy, mấy ngày trước lễ mừng năm mới rau dưa chợ đen bán rất đắt.”

Bọn họ tuy rằng cái gì cũng không thiếu, nhưng có một số người thân bạn bè mùa đông này trải qua không tốt, chạy tới vay tiền tới chợ đen mua thức ăn.

So sánh với nhau, bọn họ liền quá hạnh phúc.

"Lại nói tiếp, chúng ta mỗi ngày đều có rau dưa rẻ tiền ăn, cho tới bây giờ chưa từng thiếu một miếng rau xanh này, người thân bạn bè của tôi đều hâm mộ muốn chết, hận không thể trở thành một thành viên của tập đoàn chúng ta."

Nhân viên có thể ăn, thôn dân có thể ăn, nhưng người bên ngoài không thể vào ăn căn tin, mọi người phải dùng thẻ thôn dân thẻ thôn dân hoặc thẻ nhân viên mới được ra vào căn tin, đây là quy định.

“Không phải sao? Ninh tổng nói căn tin không kiếm được tiền, còn trợ cấp một khoản tiền, chỉ để cho chúng ta ăn ngon uống ngon.”

Tất cả mọi người đều được hưởng lợi, cho nên, mọi người đối với Ninh Yên tràn ngập cảm kích.

"Ninh tổng cũng giống như chúng ta, mỗi ngày ăn cơm ở căn tin, chào hỏi chúng ta, chưa bao giờ cảm thấy mình tài trí hơn người, không giống Lý Nhiên, chào hỏi ông ta thôi cũng tỏ vẻ kênh kiệu."

Bình Luận (0)
Comment