[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 816

Chương 816 -
Chương 816 -

Mấy lời này vừa vang dội vừa uy lực nhưng những người trong tập đoàn Cần Phong chỉ tưởng rằng hắn đang đánh rắm.

Trên thực tế, ban quản lý đều biết rõ về Ninh Hán Hải cho dù hai chị em Ninh Yên chưa bao giờ nhắc đến nhưng họ cũng có phải là kẻ ngu ngốc đâu.

Năm nào Ninh Yên cũng gửi đồ về vì vợ chồng Ninh Hãn Hải chưa bao giờ về thăm họ hàng, ai mà không phải kẻ ngốc thì cũng đã đoán được một hai chuyện.

Ninh Hãn Hải xuất thân ở đại đội Cần Phong mọi người cũng đều biết ông là người thế nào.

Cái phần tử xấu gì đó, chắc chắn là ghen tị Ninh Hãn Hải quá xuất sắc nên mới cố ý hãm hại ông.

Còn Ninh Yên thì mọi chuyện cô làm mọi người ai cũng thấy hết.

Cô thực sự làm những việc thiết thực và cũng dẫn dắt mọi người tới một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Không có cô cũng sẽ không có cuộc sống hạnh phúc như bây giờ nên mọi người đều ủng hộ cô.

Ủng hộ cô cũng giống với việc ủng hộ cuộc sống hiện tại.

"Nhảm nhí, nhìn bộ mặt dữ tợn của anh xem anh mới là phần tử xấu đó thây."

"Còn bôi nhọ chửi bới tổng Ninh tổng của chúng tôi, rõ là ghen ghét người ta quá xuất sắc, người đàn ông lớn tướng như vậy rồi mà không biết xấu hổ hả."

"Mấy con người dị hợm bên lề này không muốn bá tánh chúng tôi có cuộc sống tốt đẹp mà.”

“Muốn cướp đi công sức của chúng tôi sao nằm mơ đi.” Ra vẻ đạo mạo tới đây ai mà không biết là mấy người muốn tới hái đào chứ?

Mấy con người này mà thành lãnh đạo của họ thì làm gì còn quả ngọt nào để mà ăn?

Ánh mắt tổ trưởng Thành u ám đến đáng sợ, giận tím mặt nói: "Được thôi, đây là các người chống đối công vụ, bắt hết lại."

Hắn hùng hổ mang theo hơn trăm người trên tay còn có vũ khí.

Nhưng các nhân viên của tập đoàn Cần Phong vẫn không hề nao núng chút nào, trai lẫn gái cũng không lùi bước mà đứng lên chống cự và rồi khung cảnh trở nên hỗn loạn.

Bí thư Chu toát mồ hôi hột, nếu có người thương vong thì đó là trách nhiệm của hắn nên hắn liên tục kêu gọi dừng lại nhưng không có ai nghe lời.

“Phanh.” Một tiếng súng vang lên khiến mọi người chấn động.

Hai mắt tổ trưởng Thành sáng lên, lập tức ra lệnh: "Đoàn trưởng Lỗ, cuối cùng các người cũng đến rồi nhanh chóng bắt những kẻ gây rối này lại."

Đoàn trưởng Lỗ vô cảm liếc hắn một cái: "Chúng tôi đã tiếp quản nơi này, mời anh đi cho."

Tổ trưởng Thành sửng sốt: "Anh nói gì vậy? Tôi bảo anh đến, anh phải nghe lời tôi..."

Hắn bí mật đến điều tra nhưng sau khi lấy được bằng chứng đã yêu cầu chính quyền địa phương hợp tác, nhưng chính quyền địa phương lại qua loa cho xong khiến hắn tức muốn chết.

Cho nên, hắn liền đi tìm bộ đội nhưng bộ đội chỉ nói là phải xin chỉ thị ​​chứ không cho hắn câu trả lời chắc chắn.

Mặt Đoàn trưởng Lỗ lạnh lùng: “Chúng tôi chỉ nghe theo chỉ thị của cấp trên.”

Bỗng tổ trưởng Thành nhận ra mọi chuyện không đơn giản như hắn tưởng tượng: “Tôi được thủ đô phái đến…”

Đoàn trưởng Lỗ không hề dao động: “Quân đội chúng tôi chỉ nghe theo lệnh của cấp trên, mời anh đi cho."

"Không được, chỗ này do tôi định đoạt." Tổ trưởng Thành có chút lo lắng, hắn cứ tưởng nơi này là nơi dễ chơi.

Đang lúc bế tắc thì có tiếng gầm rú truyền tới, mọi người quay đầu nhìn lại, ay, là một chiếc xe jeep.

Chiếc xe jeep từ từ dừng lại, một bóng người uyển chuyển nhẹ nhàng hiện ra rồi vẫy tay chào mọi người: "Tôi đã về rồi." Các nhân viên hưng phấn không thôi chạy tới: "Tổng Ninh tổng, cuối cùng người cũng về rồi, không có người ở đây cái lũ chó này chạy tới bắt nạt chúng tôi."

Tổ trưởng Thành cau mày nhìn thiếu nữ trẻ đang mỉm cười, cô ta trở lại nhanh thật.

Ninh Yên được mọi người vây quanh đi tới, hào phóng chào hỏi: "Đoàn trưởng Lỗ, bí thư Chu, vất vả cho hai vị rồi."

Cô có mắt ngọc mày ngài, làn da trắng như tuyết, mái tóc đen nhánh đẹp đẽ phủ qua vai, cười lên hơi lộ ra má lúm đồng tiền trông rất xinh đẹp.

Tổ trưởng Thành lại cảm thấy rất khó chịu: “Cô là Ninh Yên à?”

“Đúng vậy.” Ninh Yên nhìn hắn từ trên xuống dưới khẽ mỉm cười: “Thành Đống, anh vượt ngàn dặm chạy đến đây đạp tôi cũng thật dũng cảm.”

Bình Luận (0)
Comment