[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 822

Chương 822 -
Chương 822 -

Cục trưởng Thẩm không ngờ mọi chuyện lại suôn sẻ như vậy, không thể tin được, lại không phản kháng? Ông ta ngàn tính vạn tính, nhưng không tính đến bọn họ sẽ phản ứng như vậy.

Vô lý.

Ha hả, Ninh Yên chỉ có hư danh, chỉ mạnh miệng mà thôi.

“Ngô Kiến, từ hôm nay trở đi, anh liền tạm thay chức phó tổng, làm trợ lý cho tôi, phụ trách kinh doanh và vận hành.”

Ông cần một người quen thuộc nội bộ, Ngô Kiến là lựa chọn không tồi.

Ngô Kiến vui mừng khôn xiết, lớn tiếng đáp, “Vâng.”

A Hoa không hứng thú với quyền lực, cô ta chỉ nghĩ cứu chồng mình, “Lãnh đạo, vậy chồng tôi thì sao?”

Cục trưởng Thẩm trên cao nhìn xuống nhìn cô, giọng điệu lạnh lùng, “Nửa tháng sau tự có kết quả.”

Giọng điệu của ông ta không tốt, Ngô Kiến lập tức kéo A Hoa sang một bên trấn an.

Chỉ chốc lát sau, cục trưởng Thẩm mang theo thủ hạ tiến vào tập đoàn Cần Phong, trước tiên khống chế phòng tài vụ, lấy sổ sách kế toán.

Mọi người đều phấn khởi như năm mới,, tập đoàn Cần Phong siêu giàu, phúc lợi nổi tiếng tốt, cuối năm cũng phát rất nhiều đồ và tiền thưởng.

Thành Đống từ thủ đô tới là vì quyền lực, mà bọn họ càng muốn vớt nhiều tiền, cái gọi là người chết vì tiền, chim chết vì ăn.

Nhưng thực mau, bọn họ liền cười không nổi, "Cục trưởng Thẩm, trong tài khoản không còn một xu nào."

Cục trưởng Thẩm đột nhiên quay đầu, hai mắt mở to, "Làm sao có thể?"

Thuộc hạ đưa sổ sách đưa đến trước mặt ông ta, "Mới hôm qua đã rút ra ba khoản tiền rất lớn."

“Cái gì?” Cục trưởng Thẩm liền đoạt lấy tới, chỉ thấy một đơn mua sắm linh kiện điện tử TV từ thủ đô.

Đơn thứ hai là mua sắm các loại thiết bị thực nghiệm từ thủ đô.

Đơn thứ ba là mua sắm các loại nguyên vật liệu công nghiệp với số lượng lớn từ thủ đô.

Mỗi số tiền là một số tiền rất lớn, được chi tiêu sạch sẽ.

Cục trưởng Thẩm thiếu chút nữa hộc máu, “Được lắm, Ninh Yên, quả nhiên là có thủ đoạn.”

Cư nhiên đào cái hố cho ông ta, tốt lắm.

Ông ta hung tợn rống giận,"Cô ta tiêu tiền bừa bãi như vậy, phung phí tiền công, tội càng thêm tội, tôi sẽ khiến cô ta ăn không hết gói đem đi.”

Cấp dưới thận trọng nhắc nhở: "Lãnh đạo, có phải nên thu hồi khoản tiền này lại hay không? Nói không chừng còn kịp.”

Tinh thần cục trưởng Thẩm chấn động, “Mau đi, liền nói số tiền này có vấn đề, không có điều tra rõ trước không thể dùng tới.”

“Được.” Cấp dưới vội vàng đi điều tra, nửa ngày sau chán nản chạy về tới.

Cục trưởng Thẩm vừa thấy vẻ mặt của hắn, tâm đều lạnh, “Thế nào?”

Cấp dưới yếu ớt nói, "Bên kia nói đây là hợp đồng đã ký, muốn hủy hợp đồng đó là mơ tưởng.”

Cục trưởng Thẩm tức điên, "Làm càn, bọn họ là đơn vị gì? Tôi sẽ nói chuyện với cấp trên của họ qua điện thoại."

Cấp dưới vội vàng báo cáo: "Bộ thương mại, Bộ ngoại giao, Chính quyền thành phố Thượng Hải."

Cục trưởng Thẩm:… Chết tiệt! Đều là thế lực ông ta không đụng đến được!

Cấp dưới thấy ông ta ngồi yên, "Lãnh đạo, còn gọi điện thoại nữa không?"

Cục trưởng Thẩm cả người đều nứt ra rồi, sắc mặt xanh mét, “Câm miệng, nếu anh không nói, sẽ không có ai coi anh là người câm."

Ông dám sao? Ông có thể sao?

Ông có tiếng nói ở tỉnh , nhưng ra khỏi tỉnh thành, có mấy người nhận ra ông?

Mẹ nó, hố, quá hố, trách không được Ninh Yên sảng khoái như vậy, hoá ra là chiêu rút củi dưới đáy nồi.

“Đi, gọi Ngô Kiến qua đây.”

Ngô Kiến mới vừa ngồi xuống ở văn phòng phó tổng giám đốc, liền vội vàng chạy tới, mới vừa tiến vào liền có đồ bay lại đây.

Không kịp đề phòng bị đập vào trán, máu chảy như mưa, Ngô Kiến tối sầm mặt, “Lãnh đạo, ngài làm sao vậy?”

Cục trưởng Thẩm buồn bực trong lòng, không nhịn nổi mà đập vỡ tất cả những gì mình nhìn thấy, "Trong tài khoản không có tiền, anh nói làm sao bây giờ?”

Ngô Kiến ngây ngẩn cả người, hắn lại không phải ngân hàng, có thể có cách gì?

“Ngài đừng vội, tập đoàn Cần Phong có dòng tiền mặt lớn, hàng hóa bán ra mỗi ngày có thể thu hồi được rất nhiều tiền, chỉ cần chờ hai ngày."

Cục trưởng Thẩm cũng nghĩ nghĩ, sắc mặt hơi tái nhợt, “Anh làm cho tốt, đừng khiến cho tôi thất vọng.”

“Vâng.”

Bình Luận (0)
Comment