[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 838

Chương 838 -
Chương 838 -

Ông đã hết lần này tới lần khác nói không được, Tiêu Ái Đảng lại không tin ông, tự làm theo ý mình, một lô đậu hủ đều đã báo hỏng, khoản tổn thất này ai chịu trách nhiệm?

Quan trọng nhất là, danh tiếng của đậu hũ Cần Phong của họ đã bị tổn hại, tích góp từng tí một tiếng tăm, xây dựng một thương hiệu không phải là chuyện một sớm một chiều, nhưng bị hủy diệt, chỉ là chuyện trong nháy mắt.

Mẹ nó, bí thư Ngưu nhịn không được muốn chửi tục.

Tiêu Ái Đảng nghe xong mặt liền biến sắc, lập tức đứng lên, "Ông nói cái gì thế, nói lại lần nữa."

Tiêu Ái Đảng nhìn hàng hóa trả lại chất đầy như núi, sắc mặt tái xanh, không phải mùi vị kém hơn một chút thôi sao? Tại sao lại không được? Mấy người này cũng quá kén chọn rồi! Ngang ngược!

Tuy nhiên, bất kể trong lòng nghĩ như thế nào, đối mặt với sự chất vấn của đối phương, hắn vẫn nặn ra một nụ cười: "Không biết ngài cảm thấy chỗ nào không tốt?”

Quản lý cung tiêu xã cau mày nói: "Tự nếm thử đi."

Tiêu Ái Đảng thử thêm vài miếng nữa: "Tôi cảm thấy cũng tương tự nhau mà.”

Người quản lý sững sờ: "Anh không nếm ra à? Anh không đùa chứ?”

Phải biết rằng Ninh Yên kiểm soát chất lượng rất nghiêm ngặt, mỗi ngày cô thường ăn nhiều loại thực phẩm khác nhau, chỉ hơi khác lạ một chút là cô có thể nếm ra.

Những người nếm thử do đích thân cô lựa chọn có đầu lưỡi rất nhạy cảm.

Nhưng Tiêu Ái Đảng lại không cho là vậy: "Chỉ cần có thể ăn là được..."

Khóe miệng người quản lý giật giật: "Vậy tại sao tôi phải mua của nhà anh? Các gia đình khác cũng sản xuất đậu phụ, anh làm ra đồ ăn mà lại nói lời này cũng quá nực cười, rốt cuộc anh có hiểu không mấy chuyện này không?"

Tiêu Ái Đảng sững sờ, mặt đỏ bừng.

Bí thư Ngưu vội vàng đánh giảng hòa: "Anh đừng vội, có chuyện gì cứ từ từ nói, trước kia cậu Tiêu chưa từng làm nghề này, hắn cũng không rõ ràng lắm."

"Một người ngoài ngành có thể dẫn dắt trong ngành bao lâu chứ?” Người quản lý không cảm thấy lạc quan về Tiêu Ái Đảng chút nào, bọn họ là hai hệ thống, hắn cũng không chuyện: "Cũng không biết người bên trên nghĩ gì mà để mọi chuyện trở nên hỗn độn, người giỏi như Ninh tổng thì không dùng, lại tìm người ngoài nghề về làm loạn, xem ra tập đoàn Cần Phong không thể xây dựng lại, thật đáng tiếc."

"Tôi vẫn nên đi xem cơ sở sản xuất đậu khác vậy.”

Bí thư Ngưu nhanh chóng túm lấy hắn, "Đừng đừng, nể tình những lần hợp tác trước đây, cho chúng tôi ba ngày, chúng tôi nhất định sẽ tìm ra nguyên nhân, cho anh một câu trả lời thỏa đáng."

Người quản lý nghiêm túc nói: "Chủ xưởng Ngưu, có một số việc không thể làm được."

Bí thư Ngưu gật đầu thật to: "Đúng vậy, đúng vậy, anh nói đúng."

Cuối cùng người quản lý cũng đồng ý cho họ ba ngày, nếu chất lượng không được cải thiện, họ sẽ tìm nhà khác.

Bí thư Ngưu tiễn hắn đi, sau đó mới thở dài một hơi, lau mồ hôi hột trên trán.

Phía sau truyền đến tiếng chất vấn của Tiêu Ái Đảng: "Anh ta với Ninh Yên có quan hệ tốt lắm sao?”

Bí thư Ngưu đột nhiên quay đầu lại, trên mặt lộ ra vẻ khó hiểu, hắn nghi ngờ cái gì? Hoài nghi người ta cố ý gây sự để trút giận cho Ninh Yên?

Ông tức giận: "Tiêu tổng, đã xảy ra chuyện như thế này, tôi sẽ đến từng điểm bán hàng cùng anh, anh cũng nên nắm bắt tình hình, làm quen với các điểm bán hàng của chúng tôi càng sớm càng tốt."

"Vậy được rồi." Tiêu Ái Đảng đồng ý, hắn cũng không nghĩ, việc quan trọng nhất cần làm lúc này chính là tìm ra vấn đề, nhanh chóng nghĩ cách.

Hai người đi một vòng các điểm bán, mỗi khi nhìn thấy họ ở mọi điểm bán hàng, điều đầu tiên hỏi là, vấn đề đã được giải quyết chưa?

Sau đó hỏi, các người dự định bồi thường tổn thất cho chúng tôi như thế nào?

Sắc mặt Tiêu Ái Đảng trầm xuống: "Các người đã trả lại hàng rồi, còn đang nhắc tới tổn thất gì?"

Người quản lý thấy kỳ lạ, hỏi ngược lại: "Hại chúng tôi bị khách hàng tra hỏi, khiến danh tiếng chúng tôi bị tổn thất, không lẽ không bồi thường sao?”

Tiêu Ái Đảng nhìn chằm chằm hắn: "Anh đây là đang cãi chày cãi cối, cố ý viện cớ.”

Trên mặt người quản lý xuất hiện dấu chấm hỏi: "Viện cớ gì chứ? Rốt cuộc trước đây anh từng làm gì? Tại sao đến quy tắc tối thiểu nhất cũng không hiểu? Tôi ví dụ nhé, danh tiếng của anh hỏng rồi, người khác không tin tưởng anh nữa, làm cái gì cũng khó khăn trùng trùng, anh còn thấy danh dự bị tổn hại không nghiêm trọng không?”

Bình Luận (0)
Comment