[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 956

Chương 956 -
Chương 956 -

Ninh Yên chỉ chuyên tâm ăn cơm, lười để ý tới cô ta, chỉ cần là người không bị mù thì có thể nhìn thấy, còn phải hỏi sao?

Mai Á Cầm lại bị người ta làm lơ, tức giận nói: "Anh ta lại thích người như cô, gu cũng kém quá."

Lời này thật cay đắng, Ninh Yên ngẩng đầu nhìn cô ta một cái cười như không cười: "Trông bộ dáng ghen tỵ kìa, xấu xí quá."

"Cô... cô nói bậy." Mai Á Cầm chột dạ, lúc trước cô để ý đến Nghiêm Lẫm, thường lấy tiếng của dì đến nhà hắn chơi, kết quả là người ta còn không thèm liếc mắt tới cô cái nào.

"Em họ, vị đồng chí Ninh Yên này không chỉ là người yêu của Nghiêm Lẫm, mà còn là người chèo lái của một công ty lớn." Nghiêm Vi đã nghe nói về chuyện tối qua, nhưng cô cũng không ngạc nhiên chút nào, trước nay Ninh Yên đều rất cao tay. Nếu không có thủ đoạn này thì làm sao có thể kiểm soát được nhiều người như vậy trong tập đoàn Cần Phong?

"Cô để ý cái miệng mình chút. Nếu chọc giận người ta thì mẹ tôi cũng không giúp cô được."

Người của Nghiêm gia còn dám chọc, họ hàng thì có là gì? Cô gây chuyện rồi an toàn thoát thân, một chút rắm cũng không có.

Ninh Yên nói cô chưa bao giờ dùng dao đâm phụ nữ, chỉ có đâm đàn ông tồi thôi.

Cô lấy ra một hộp quà được gói rất đẹp: “Đây, quà cưới của cô.”

Nghiêm Vi mở giấy gói ra, thấy một chiếc vương miện nhỏ sáng lấp lánh.

Mọi người đều thốt lên, quá đẹp quá tinh xảo rồi, muốn có nó quá!

Tự tay Ninh Yên đội chiếc vương miện nhỏ lên đầu Nghiêm Vi, tức thì Nghiêm Vi đột nhiên trở nên càng yêu kiều quý phái, khí chất cũng lập tức tăng lên, cực kỳ giống một cô công chúa.

Nghiêm Vi nhìn vào gương nhìn đi nhìn lại, yêu thích không thôi, trông đẹp quá: "Đẹp quá đi, đâ là kim cương thật sao?"

"Tôi tặng hàng giả cho cô được sao?" Ninh Yên trợn mắt liếc cô, chỉnh lại vị trí của vương miện nhỏ: "Giữ cẩn thận, có thể làm đồ gia truyền cũng được.”

Tay Nghiêm Vi run run, thế mà lại là thật, cô sao, trân quý quá rồi?

Đột nhiên cô cảm thấy chiếc vương miện nhỏ trên đầu như có sức nặng ngàn cân, nhưng ai có thể cưỡng lại được sự cám dỗ của kim cương chứ?

Mai Á Cầm không nói nên lời, có tiền vậy à, ai cho cô ta? Nghiêm Lẫm?

Tới giờ lành, Nghiêm Vi mặc một bộ váy lộng lẫy, quyến rũ tuyệt mỹ, cô vừa xuất hiện đã có tiếng reo hò vang lên, chú rể nhìn thẳng vào cô, không nhịn được mà bước nhanh tới đón cô dâu của mình.

Trên sân khấu đôi tân nhân vai kề vai đứng cạnh nhau, Ninh Yên và Hàn Thượng Du đứng ở hai bên trái phải, yên tĩnh lại khiêm tốn, cố gắng hết sức để không cướp đi sự nổi bật của đôi tân nhân.

Cô liếc nhìn Nghiêm Lẫm ở bên cạnh, vốn hắn không có hứng thú làm phù rể gì đó, nhưng Ninh Yên lại bị kéo qua đây, thế cho nên sao hắn có thể để bạn gái mình đi cặp với một người đàn ông khác.

Nghiêm Lẫm ngoéo ngón tay cô một cái, trong mắt mắt tràn ngập ý cười: “Ngày mai là ngày lành của chúng ta.”

"Suỵt, sắp bắt đầu rồi.”

Người chủ hôn phát biểu, đôi tân nhân trao nhẫn cưới cho nhau, tân nhân lên tiếng còn rất trịnh trọng.

Trên sân khấu, Nghiêm Kiều ưỡn ngực mà nhìn chằm chằm Ninh Yên, hai mắt như muốn chảy máu, sao cô ta lại ở đây? Sao lại chưa bị nhốt?

"Đây là Ninh Yên sao?" Người đàn ông trung niên ngồi bên cạnh cô nhìn thấy thế, lại nhìn Ninh Yên thêm mấy lần: "Quả thực là một mỹ nhân tuyệt sắc hại nước hại dân, quậy thành như vậy mà vẫn như không có chuyện gì đi làm phù dâu. Có vẻ như, cô ta là điểm yếu của Nghiêm Lẫm."

Người phụ nữ này là nhân vật chủ chốt, phải tìm cách kiểm soát cô ta.

"Anh ta mất trí rồi, vì một người phụ nữ mà không niệm tình thân." Tim Nghiêm Kiều lạnh băng, anh trai cô vẫn đang nằm trong phòng bệnh, nhưng kẻ hãm hại hắn lại công khai xuất hiện trong dịp như vậy, ông trời còn có mắt sao: "Ông cụ cũng hồ đồ quá, bất công thiên vị."

Lòng cô tràn đầy oán hận, thật muốn lao tới xé người này thành từng mảnh.

Lâm Cảnh Truyền nguy hiểm nheo mắt lại: “Lát nữa chúng ta sẽ dụ cô ta vào vườn, tôi sẽ xử lý cô ta.”

"Được." Nghiêm Kiều bất ngờ đến mức cũng không hỏi là có ý đồ gì.

Bình Luận (0)
Comment