[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 960

Chương 960 -
Chương 960 -

“Tôi đi ngay.” Người đàn ông liếc mắt nhìn Ninh Yên một cái thật sâu: “Cô phải đợi tôi.”

Nói xong những lời này, hắn nhanh chóng bỏ chạy.

Đầu Nghiêm Kiều như bị chứa đầy hồ nhão, sắc mặt trắng bệch đến đáng sợ: "Cô... đã nhìn thấu mọi chuyện này từ lâu rồi? Tại sao cô còn đi theo tôi..."

Ninh Yên nhìn cô như là một kẻ ngốc: "Cái này gọi là gậy ông đập lưng ông, trước đây cô chưa học binh pháp à? Không có thứ này, làm sao có thể giữ được lợi thế? Ai cũng có điểm yếu mà."

Mọi người sợ hãi nhìn cô, không, người bình thường ai lại họ binh pháp?

Mười phút sau, Lâm Cảnh Vĩ lao tới, vẻ mặt bình lặng bình tĩnh, không thấy có gì khác thường.

Vừa nhìn thấy hắn, Nghiêm Kiều ai oán kêu lên: “Cảnh Vĩ, cô ta bắt nạt em.”

Lâm Cảnh Vĩ như không thấy được, bình tĩnh mà nhìn Ninh Yên: “Không ngờ cô lại có mưu tính đến vậy, tôi đã đánh giá thấp cô rồi."

"Bọ ngựa bắt ve, chim vàng anh ở phía sau, xem ai chơi hay hơn." Ninh Yên khẽ mỉm cười, sáng như mây: "Đây không phải lần đầu tiên Lâm gia các người gặp phải tôi, tôi còn tưởng các người đã rút kinh nghiệm rồi. Xem ra vẫn chưa thuộc bài nhỉ."

Lâm Cảnh Vĩ hơi nheo mắt: "Cô muốn thế nào?"

Ông là người thông minh, không lòng vòng và biết mình sẽ không chiếm được ưu thế nào trong tay Ninh Yên.

"Tôi biết trong tay ông có rất nhiều bảo bối quý hiếm, tôi không cần vàng bạc, trang sức hay đồ cổ tranh vẽ." Ninh Yên khẽ nhếch môi, dùng giọng điệu thản nhiên nói: "Tôi muốn hai tứ hợp viện có ba cửa vào."

Cô nói như một đứa trẻ tùy ý xin kẹo vậy.

Vấn đề là, đây không phải là kẹo mà là hai tứ hợp viên!

Mọi người:...

"Sư tử ngoạm à, mơ mộng hảo huyền." Nghiêm Kiều tức điên, cô còn chưa được đứng tên một căn nhà nào: "Cảnh Vĩ, đừng hứa với cô ta, cô ta không dám làm gì em."

"À, tôi không dám." Ninh Yên cười nói.

Lời nói quen thuộc đó lại vang lên, Nghiêm Kiều chợt nhớ tới chuyện xảy ra tối qua, lập tức dựng tóc gáy: “Cô…”

Cô cảm thấy cánh tay đau nhói, bị dao cứa vào, máu rỉ ra.

“A?” Ninh Yên ngọt ngào cười nói, “Máu này cũng khá đẹp.”

"Cô biến thái.” Trong cơ thể Nghiêm Kiều dâng lên một nỗi sợ hãi mãnh liệt, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.

"Mới biết à?" Ninh Yên dọa người sợ hãi, lười để ý đến cô ta, khi cô làm chuyện xấu thì nên nghĩ tới hậu quả bị bắt: "Lâm Cảnh Vĩ, ông đã nghĩ xong chưa?"

Sắc mặt Lâm Cảnh Vĩ trầm như nước: "Làm sao cô có thể chứng minh chuyện này đáng giá hai cái tứ hợp viện?"

"Chứng minh? Không cần." Mặt Ninh Yên háo hức như là muốn thử, "Tôi khuyên ông đừng đưa, dù thế nào cũng đừng đưa, để tôi chơi vui vẻ một chút, thời này tìm chuyện kích thích, lại có thể được xuất binh có danh nghĩa cũng khó lắm, tôi muốn tạo ra một sự kiện lớn có thể gây chấn động cả nước, thậm chí cả thế giới. "

Lâm Cảnh Vĩ:... Chắc chắn là một kẻ biến thái.

"Ai." Một tiếng thở dài nhẹ nhàng vang lên, nhưng vẻ mặt của mọi người đều thay đổi, ông cụ Nghiêm đến đây lúc nào vậy?

Nghiêm Kiều là người đầu tiên lên tiếng: “Ông nội, Ninh Yên điên rồi, cô ta lấy dao đâm cháu, cô ta hoàn toàn không để Nghiêm gia chúng ta vào mắt, ông mau cứu con đi.”

Ninh Yên nhíu mày, khẽ mỉm cười, bình chân như vại.

Ông nội Nghiêm lại thở dài một tiếng, ngu ngốc như vậy mà còn đi gây chuyện, đứa cháu gái này coi như là vô dụng rồi.

"Lâm Cảnh Vĩ, cậu làm như vậy vào một ngày như thế này là cố ý muốn gây thù chuốc oán với nhà chúng tôi, coi Nghiêm gia chúng tôi là kẻ thù à?"

Giọng điệu của ông không nhanh cũng không chậm, nhưng đôi mắt hơi híp lại, khí thế bức người.

Lâm gia và Nghiêm gia không phải là người cùng phe, ngay cả khi Nghiêm Kiều đã gả vào Lâm gia, mối quan hệ giữa hai bên vẫn không tốt lên.

Tuy nhiên, Lâm Cảnh Vĩ không định trở mặt với Nghiêm gia, vẫn luôn giả vờ khá tốt: “Ông, chuyện này chỉ là hiểu lầm thôi, cháu và đồng chí Ninh Yên đang bàn bạc chuyện hợp tác, không ngờ lại làm phiền đến ông, là lỗi của con..."

Ông nội Nghiêm không kiên nhẫn ngắt lời: "Tôi vẫn chưa già đến mức hồ đồ."

Đầu óc Lâm Cảnh Vĩ rất nhanh nhạy: “Là do cháu sơ suất, đáng lẽ không nên phá hỏng ngày lành tháng tốt như hôm nay, cháu sẽ tặng cô dâu chú rể một chiếc tủ lạnh làm quà tạ lỗi.”

Bình Luận (0)
Comment