[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 976

Chương 976 -
Chương 976 -

Trái tim Ninh Yên ấm áp, đây chính là người nhà.

Về phần Nghiêm Lẫm thì lạc lõng cô đơn, cầm lễ vật đáng thương nhìn bọn họ. “Vợ à.”

Trong mắt Ninh Yên hiện lên một tia ý cười, vươn tay về phía hắn, "Bên ngoài lạnh, chúng ta đi vào trong rồi nói.”

Nghiêm Lẫm nhét lễ vật vào trong ngực Ninh Nhị, một tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé, vẫn là vợ đại nhân thương hắn.

Nhưng mà, so với trước kia, đãi ngộ đối với hắn đã tăng lên một mảng lớn, cha vợ cùng các em vợ đều nguyện ý cùng hắn nói thêm vài câu.

Ninh Nhị pha cho Ninh Yên một ly trà táo đỏ, thuận tiện cũng cho Nghiêm Lẫm một ly, gọi một tiếng anh rể, Nghiêm Lẫm thụ sủng nhược kinh, vội vàng lấy ra một bao lì xì đưa qua.

Ninh Miểu cùng Ninh Tứ nhìn nhau, cũng gọi một tiếng anh rể, Nghiêm Lẫm vui vẻ, nhanh chóng móc tiền lì xì ra.

Dương Liễu có chút lo lắng, "Nghiêm gia không làm khó con chứ?”

Ninh Hãn Hải nhìn qua, khí sắc Ninh Yên rất tốt, thần thái phấn chấn, bóc một viên kẹo sữa bỏ vào trà táo đỏ, "Không có đâu, mấy thứ này đều là ông nội bảo mang về.”

Ai sẽ làm khó cô? Nhà bác cả rất khách khí, nhánh hai chỉ có một Nghiêm Ngọc Chiêu trầm mặc ít nói.

Không có mẹ chồng em chồng là tốt rồi.

Về phần Nghiêm lão gia tử, ông cao hứng lấy ra một đống thuốc lá rượu đường điểm tâm, bảo cô mang về nhà mẹ đẻ.

Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm, Ninh Anh Liên trẻ tuổi nhanh mồm, "Vậy là tốt rồi, chờ trở về địa bàn của mình, cũng không ai khó xử."

Trong nhà không nấu ăn, mà là ra ngoài đóng gói đồ ăn trở về ăn.

Ninh Yên ăn thức ăn thơm ngào ngạt, bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, "Anh lớn, ngày mốt chúng ta phải trở về, sau này anh ở lại đây đi, lúc rảnh rỗi thì giúp sửa chữa một chút, sửa theo phong cách nhà cũ của chúng ta.”

Ninh Anh Kiệt vẫn ở lại thủ đô, không chịu về nhà cũ, "Vậy được, anh sẽ trả lại phòng thuê, anh sẽ ở phòng phía trước.”

“Cũng được.”

Ninh Anh Kiệt nhìn cha mẹ một cái, cố lấy dũng khí nói, "Cha mẹ, hai người đều ở đây, không bằng gặp Tiểu Bội đi.”

Sắc mặt Trương Thục Phương trầm xuống, việc hôn sự của con trai cả vẫn là một cọc tâm bệnh với bà, người con dâu trước kia thì không đề cập tới, hiện tại lại tìm người từng có chồng và có con.

Kỳ thật, bà cũng không cảm thấy có vấn đề gì với việc này, con trai mình cũng giống vậy, nhưng lại muốn dân theo cha mẹ chồng trước kia cùng nhau sinh hoạt chung, thế này đã chạm đến điểm mấu chốt của bà.

“Mẹ không đi.”

Ninh Anh Kiệt còn đang cố gắng tranh thủ, "Mẹ, hiện tại hôn nhân tự do..."

Trương Thục Phương cười lạnh một tiếng, "Cho tới bây giờ mẹ chưa từng thấy qua việc gả qua còn mang theo cả cha mẹ chồng trước.”

Không riêng gì việc sẽ nhiều thêm hai cái miệng ăn, dưỡng lão cũng là một vấn đề lớn, làm không tốt một chút sẽ bị bới móc, tội gì lội vào vũng nước đục này?

Ninh Xuân Hoa giảng đạo lý bày ra sự thật, nhưng Ninh Anh Kiệt vẫn không nghe lọt.

Ninh Anh Kiệt bỗng nhiên nhìn qua, "Nghiêm Lẫm, cậu thấy thế nào?”

Bàn tay đang cầm chén của Nghiêm Lẫm dừng lại, "Em nghe lời vợ.”

Ninh Anh Kiệt:... Đây là khoe khoang cậu có vợ sao?

“Tiểu Yên, em nói giúp anh đi.

Ninh Yên ngẩng đầu nhìn thoáng qua, "Cha mẹ sống lâu hơn con cái mấy chục năm, họ đã gặp nhiều việc đời hơn con cái, họ cũng là người yêu con cái nhất.”

Cô chỉ nói một câu như vậy, những thứ khác không tiện nói.

Ninh Anh Kiệt rất uể oải, sao lại khó như vậy chứ?

Hiếm khi đến thủ đô một chuyến, Ninh Yên cũng không có thời gian đi dạo nhiều, đi thị sát điểm phân phối ở thủ đô, tra sổ sách một chút, cũng đi gặp đối tác hợp tác, cùng nhau ăn một bữa cơm liên lạc tình cảm.

Buổi tối phải về nhà cùng Nghiêm lão gia tử ăn một bữa cơm.

Nghiêm Lẫm rất dính lấy cô, cô đi đến đâu cũng đi theo, như hình với bóng.

Thời gian vội vã trôi qua, ngày nghỉ của Nghiêm Lẫm đã đến, chỉ có thể lưu luyến tạm biệt vợ mới cưới, trước tiên ngồi máy bay vận tải về bộ đội, bảo cô nhanh chóng trở về.

Ninh Yên ở lại thêm hai ngày, gặp mặt trưởng phòng Giang đang ở thủ đô một lần, hàn huyên thật lâu.

Bình Luận (0)
Comment