[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 975

Chương 975 -
Chương 975 -

Đêm khuya yên tĩnh, Nghiêm Ngọc Chiêu không nhịn được thổ lộ tiếng lòng, "Anh, trong lòng em rất khó chịu.”

“Trên đời này chuyện không như ý chiếm tám phần mười, chịu đựng được thì tốt rồi.” Nghiêm Ngọc Xương có thể hiểu được tâm tình của ông lúc này, "Lúc trước Tiểu Vi vứt bỏ tất cả, ngay cả cha mẹ người nhà cũng không để ý, nhất định phải đi theo người đàn ông kia, lúc đó anh cũng suýt tức chết, đánh lại đánh không được, mắng cũng không có tác dụng.”

“Nhưng bây giờ quay đầu lại nhìn, chỉ là sự rèn luyện trong nhân sinh.”

Nghiêm Ngọc Chiêu trầm mặc hồi lâu, "Anh, anh nói thử xem, liệu có một ngày A Lẫm và A Hàn sẽ có trở thành anh em tốt không?”

Ông chỉ có hai đứa con trai, hy vọng bọn họ thủ túc tình thâm là yêu cầu xa vời sao?

Nghiêm Ngọc Xương uống một ngụm rượu, "Muốn nghe lời nói thật?”

“Nói đi.”

"Không có khả năng, giữa bọn chúng cách nhau quá nhiều thứ, không phải việc sức người có thể giải quyết." Nghiêm Ngọc Xương không dùng lời nói dối dỗ ông, làm người tỉnh táo một chút đi.

"Đã không có tình cảm thời thơ ấu, cũng không tình cảm cùng nhau trưởng thành thời niên thiếu, hiện tại còn cầu thủ túc tình thâm gì chứ?"

Một bước sai từng bước sai, Nghiêm Ngọc Chiêu nhẹ giọng thở dài.

Nể tình làm anh em, Nghiêm Ngọc Xương đưa ra đề nghị, "Nghĩ cách ngăn cách A Hàn và Tôn Mỹ Hoa, lại tìm cho A Hàn một người vợ đáng tin cậy một chút đi, tâm phải chính trực, kiên định ổn trọng có thể gánh vác, gia thế dòng dõi không quan trọng.”

Ảnh hưởng của Tôn Mỹ Hoa đối với hai đứa con quá lớn, hơn nữa còn là ảnh hưởng tiêu cực.

Nghiêm Ngọc Chiêu như có điều suy nghĩ, "Vậy mời chị dâu giới thiệu giúp một người.”

Nghiêm lão gia tử khẳng định không muốn nhúng tay vào loại chuyện này, ông là một người đàn ông đã lớn tuổi, sao có thể quen biết các cô gái trẻ tuổi chứ.

"Cậu thật biết giúp anh tìm việc, ai, ai bảo anh là anh trai của cậu chứ." Nghiêm Ngọc Xương bất đắc dĩ thở dài một hơi, người em trai này từ nhỏ thông minh, nhưng chính là trời sinh thiếu một cây huyễn, tâm tư đều dùng ở trên việc học tập công tác.

Người đến tuổi trung niên mới chú ý đến gia đình, đã không còn kịp nữa rồi.

Nghiêm Ngọc Chiêu nâng chén kính ông, "Cám ơn anh trai, cũng cám ơn chị dâu.”

Nghiêm Ngọc Xương đè ly rượu của ông lại, "Vậy uống ít một ly đi.”

Nghiêm Ngọc Chiêu khẽ gật đầu, đặt ly rượu trở về, "Em vẫn còn có chút lo lắng cho A Lẫm, thằng bé quá để ý Ninh Yên, em sợ..."

Tình cảm quá sâu đậm thường thường không phải là chuyện tốt, dễ dàng bị người khác khống chế.

Nghiêm Ngọc Xương là người ngoài cuộc, ngược lại càng thêm tỉnh táo, "Trong thế giới của A Lẫm, không có cha mẹ quan tâm, chỉ có một ông nội, về phương diện tình cảm thằng bé cực kỳ thiếu thốn, mà Ninh Yên là người gánh vác tất cả tình cảm của thằng bé, bù đắp nhu cầu tình cảm của thằng bé, cho nên mới coi trọng như vậy.”

Lời nói này khiến cho hốc mắt Nghiêm Ngọc Chiêu đỏ bừng cả lên, "Là lỗi của em.”

"Cậu cũng không cần quá lo lắng, anh đã quan sát qua Ninh Yên người này,cô bé này thông minh tuyệt đỉnh, ỷ tài ngạo vật, kiệt ngạo bất tuân, nhưng có nguyên tắc cùng điểm mấu chốt của mình, trong lòng có thủ vững, không muốn thiếu nợ người khác." Nghiêm Ngọc Xương rất thưởng thức loại người này, biết mình muốn cái gì, không bị ngoại giới sở động, kiên trì đi con đường của mình.

Chỉ cần không chọc giận cô, cô rất dễ nói chuyện.

Chọc cô, đao lên đao rơi.

Tâm tình Nghiêm Ngọc Chiêu rất phức tạp, nhưng sở thích của ông không ảnh hưởng đến bất luận kẻ nào. “Anh rất coi trọng con bé?”

Nghiêm Ngọc Xương vỗ vỗ vai ông, "Đúng, nếu cô bé này là đàn ông, thành tựu sẽ không thua kém anh.”

Ninh Yên là rễ cỏ chân chính, khởi điểm không giống như bọn họ, cô từng bước một đi tới hôm nay, thật sự không dễ dàng.

Ngày thứ hai sau khi kết hôn, Nghiêm Lẫm và Ninh Yên liền trở về nhà.

Ninh Nhị và Ninh Tứ đã sớm canh giữ ở cửa chính, nhìn thấy xe Jeep quen thuộc lái qua, liền hưng phấn kêu, "Chị cả đã trở lại.”

Chờ Ninh Yên xuống xe, toàn bộ người Ninh gia xông ra, vây quanh bên người cô hỏi han ân cần.

Bình Luận (0)
Comment