[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 974

Chương 974 -
Chương 974 -

Cảm tình của Dương Liễu đối với Vu Tinh Tinh rất phai nhạt, nhưng dù sao cũng là con gái đã từng nuôi dưỡng 16 năm, nghe tin cô ta phạm tội vẫn sẽ quan tâm, "Tại sao không hỏi thăm rõ ràng?"

"Không có hứng thú. " Ninh Yên nhàn nhạt nhìn qua một cái," Cũng không phải chuyện tốt, con cũng không muốn bị liên lụy vào.”

Dương Liễu sửng sốt, khóe môi giật giật, tầm mắt Ninh Hãn Hải đảo qua, lời bà định nói đến miệng lại nuốt trở về.

Bọn trẻ không thích chủ đề này, chồng cũng không thích.

Ninh Hãn Hải lấy ra một bao lì xì lớn, đưa cho Ninh Yên, "Đây là cha mẹ cho con, không nhiều tiền lắm, nhưng là tâm ý của chúng ta.”

Bên trong là một quyển sổ tiết kiệm, ước chừng có 2000 đồng, tiền hai vợ chồng gửi tiết kiệm đã lâu.

Ninh Yên không cự tuyệt, chỉ nói một câu, "Nếu thiếu tiền thì có thể gặp con để lấy.”

“Em trai em gái của con vẫn chưa đến tuổi kết hôn, chúng ta vẫn còn kịp để dành tiền." Hiện giờ năng lực của Ninh Hãn Hải có hạn, chỉ có thể cho như vậy.

Ninh Yên mỉm cười, kế tiếp chính là kỳ thi tốt nghiệp trung học, học đại học phải mất bốn năm, nếu ở đại học em trai em gái tìm được một đối tượng cùng chung chí hướng, cũng là lựa chọn không tồi.

Uống xong rượu mừng, người Ninh gia phải rời đi, Ninh Miểu kéo cánh tay Ninh Yên không chịu buông, Ninh Yên cười dỗ dành, "Ngày mai chị sẽ đi tìm các em, nhớ chuẩn bị đồ ăn ngon cho chị.”

Dỗ nửa ngày cuối cùng cũng dụ được người rời đi, Ninh Yên thở ra một hơi thật dài.

Tiễn từng đợt khách đi, đã là buổi tối, Nghiêm lão gia tử để cho đôi vợ chồng mới cưới trở về phòng tân hôn nghỉ ngơi.

Đây vốn là phòng ngủ của Nghiêm Lẫm, hơi trang trí một chút, đổi một cái giường đôi, liền thành phòng tân hôn.

Khắp nơi dán chữ song hỉ đỏ thẫm, toàn bộ đỏ rực lên.

Còn có một nhà vệ sinh ở bên trong, điều này làm cho Ninh Yên rất vui mừng.

Cô vui vẻ đi tắm nước nóng, ra khỏi phòng vệ sinh liền đi tìm túi nhỏ tùy thân, lật qua lật lại, tiền lì xì bên trong liên tiếp rơi xuống giường, cô vui vẻ mở ra, hai mươi đồng, không tệ không tệ.

Trên mỗi bao lì xì đều có tên, cô nhìn kỹ.

Nghiêm Lẫm cầm quần áo đi vào nhà vệ sinh, chỉ chốc lát sau đã tắm giặt xong đi ra.

Ninh Yên nghe thấy động tĩnh thì hỏi, "Tiền mừng này phải đưa cho ông nội đúng không? Chúng ta không ở thủ đô, nhân tình phải để ông nội trả.”

Nghiêm Lẫm từ phía sau ôm lấy cô, ngửi hương thơm tỏa ra trên người cô, nội tâm cực kỳ thỏa mãn, bọn họ là vợ chồng. “Không cần, ông nội bảo chúng ta cứ giữ lấy, ghi sổ là được.”

Ninh Yên lập tức lấy lại tinh thần, có thể phát một khoản tiền nhỏ, "Đến đến, em sẽ đọc tên, anh đến ghi.”

Nghiêm Lẫm nhìn bộ dáng tham tiền của cô, bất đắc dĩ cười khẽ, "Đây là ngày đại hỉ của chúng ta, có phải nên làm chút chuyện có ý nghĩa hay không?"

Ninh Yên bỗng nhiên nhìn về phía hắn, một đôi mắt đen nhánh dịu dàng như nước, nhìn đến mức tim Nghiêm Lẫm đập như sấm, ai ngờ, cô lại nói một câu, "Mọi người không náo động phòng sao?"

“Không cho.” Khóe miệng Nghiêm Lẫm co rút, sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của cô,

Quên đi, hôn lễ hôm nay nói là giản lược tất cả, thế mà vẫn có nhiều người đến như vậy, có một số việc không thể miệt mài theo đuổi.

"Nhà nhỏ ông nội cho ở đâu?"

Nghiêm Lẫm thừa nhận mình đã cưới một cô vợ yêu tiền, nhưng…thật sự rất đáng yêu. “Cách không xa, lái xe tới mất 15 phút.”

Hắn không kiềm chế được ôm lấy cô hôn một cái, "Vợ à, đây là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta.”

Ám chỉ đủ rõ ràng, Ninh Yên buồn cười, được rồi, dỗ dành chồng thôi.

Cô đưa tay ôm cổ hắn, hôn lại một cái, lại một cái, nhẹ nhàng hôn lên, lại làm cho nhiệt huyết toàn thân Nghiêm Lẫm xông thẳng lên...

Đêm khuya, Nghiêm Ngọc Chiêu ngồi ở phòng khách uống rượu, tâm sự nặng nề.

Nghiêm Ngọc Xương đi ra uống nước, thấy em hai uống rượu giải sầu, nhíu mày, ngồi xuống bên cạnh ông, "Cũng rót cho anh một ly.”

Hai anh em ngồi cạnh nhau uống rượu, Nghiêm Ngọc Xương bỗng nhiên cười khẽ nói, "Chúng ta đã lâu không có ngồi xuống cùng nhau uống chén rượu, gặp nhau quá khó khăn, phải thật quý trọng.”

Bình Luận (0)
Comment