[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 981

Chương 981 -
Chương 981 -

Diệp Hưng Học có chút hâm mộ, "Ngài nhìn trúng đồng chí Thẩm Lan? Cô ấy làm việc rất đáng tin cậy, trầm ổn kiên định.”

Đây là đến thời điểm tốt, quy mô của nhà máy TV màu bằng tổng số của các nhà máy khác, đã định trước phong quang vô hạn.

“Còn anh? "Ninh Yên thản nhiên liếc hắn một cái.

Trong lòng Diệp Hưng Học khẽ động, ánh mắt lóe sáng, "Ngài muốn tôi tới đó sao?”

"Tên của anh cũng ở trong danh sách dự bị, nhưng chức vụ là phó xưởng trưởng, anh tới thì sẽ giảm xuống một cấp, cho nên, tôi tôn trọng..."

"Tôi tới!" Không đợi cô nói xong, Diệp Hưng Học đã nhanh chóng mở miệng, "Để đồng chí Thẩm Lan tiếp nhận chức xưởng trưởng nhà máy giấm.”

Tính hạn chế của nhà máy giấm quá lớn, phát triển có hạn, hắn vẫn luôn cảm thấy khổ sở khi không thể đột phá, không thể độc chiếm vị trí đầu, trổ hết tài năng trong một đám nhà máy.

Trước mắt là một cơ hội tuyệt vời, một khi nhà máy TV màu được xây dựng xong, đó sẽ là nhà máy lớn nhất của tập đoàn Cần Phong, triển vọng phát triển rất khả quan.

Diệp Hưng Học đúng là người Ninh Yên coi trọng nhất. Dã tâm của hắn cũng đủ lớn, dám liều dám nghĩ, năng lực rất mạnh, hắn làm xưởng trưởng của một nhà máy, tự mình ra ngoài kéo đơn, kéo được không ít đơn đặt hàng.

Không riêng gì đơn đặt hàng của nhà máy giấm nhà mình, còn tranh thủ được đơn đặt hàng của các nhà máy khác, năng lực và tầm nhìn đều có.

Cô thản nhiên nói, "Anh phải suy nghĩ cho kỹ, thời gian khảo sát là một năm, trong các anh chỉ có một người có thể trở thành xưởng trưởng.”

"Tôi đã suy xét kỹ, tôi lập tức tham gia.” Diệp Hưng Học tràn đầy tự tin, tin tưởng nhất định có thể thông qua khảo sát của Ninh Yên.

Chức vụ xưởng trưởng nhà máy TV màu chính là được tạo ra riêng ra cho hắn!

Ninh Yên không ngại cấp dưới dã tâm bừng bừng, chỉ cần hắn có năng lực tương xứng với dã tâm.

“Vậy được, đi làm thủ tục đi.”

Diệp Hưng Học vui vẻ ra mặt, "Vâng, cảm ơn Ninh tổng.”

Tiễn một người đi, Ninh Yên nghĩ đi nghĩ lại, dặn dò: "Gọi Phương Vĩnh Tiến tới.”

Phương Vĩnh Tiến làm việc ở đội vận tải rất nhiệt tình, rất nhanh liền trở thành tiểu đội trưởng, còn tham gia lớp kỹ thuật, học tập rất khắc khổ, thành tích khảo hạch rất nổi bật.

Tiếng gõ cửa vang lên, sau khi được cho phép, Phương Vĩnh Tiến cẩn thận đẩy cửa phòng làm việc ra, "Ninh tổng, ngài tìm tôi?"

Ninh Yên chỉ chỉ chỗ ngồi đối diện, "Ngồi đi."

Phương Vĩnh Tiến len lén nhìn cô một cái, thấy trong tay cô cầm tài liệu, ồ ồ, đây là bài thi của hắn sao? Các lớp văn hóa và kỹ thuật đều có.

“Ninh tổng còn quản cái này?” Không hiểu sao hắn lại cảm thấy bất an.

“Tôi đã xem thành tích của anh, mỗi tuần đều có tiến bộ không nhỏ, anh học tập rất chăm chỉ."

Mỗi tuần một kỳ thi nhỏ, mỗi tháng một kỳ thi lớn, áp lực học tập của mọi người cũng rất lớn.

Nhưng, người ưu tú chính là dựa vào kỳ thi để nổi lên, tiến vào tầm mắt của cấp cao.

Cơ sở của Phương Vĩnh Tiến kém, trình độ văn hóa không cao, nhưng hắn có tính tình kiên cường, đặc biệt nỗ lực.

"Mọi người đều rất nỗ lực." Trong bầu không khí toàn dân học tập này, ai lại muốn tụt lại phía sau?

Ninh Yên khẽ gật đầu, "Làm ở đội vận tải có mệt không?

"Không mệt." Phương Vĩnh Tiến vốn trầm mặc ít nói, sau khi đi làm ở tập đoàn Cần Phong nghe rất nhiều chuyện của Ninh Yên, cực kỳ kính trọng cô.

Hiện nay, cuộc sống của hắn không tệ, ăn ngon ở tốt, còn có thể học tập.

Lúc trước nản lòng thoái chí rời khỏi quân đội, còn tưởng rằng đời này liền xong rồi, sẽ không có tiền đồ gì.

Nhưng đã có cơ hội, hắn liền muốn liều mạng, khiến cho tất cả những người chế giễu hắn nhìn xem.

Ninh Yên im lặng quan sát hồi lâu, lấy ra một tờ đơn đưa tới, "Điền đi."

Phương Vĩnh Tiến vừa mừng vừa sợ, lớp này là lớp cán bộ dự bị, điều kiện trúng cử đặc biệt hà khắc, được gọi đùa là trường quân đội tập đoàn Cần Phong.

"Thật sự để tôi điền?"

"Điền đi, tôi điều động công việc cho anh, sau này sẽ đi theo tôi làm việc vặt." Ninh Yên chọn Diệp Hưng Học dã tâm bừng bừng, lại chọn Phương Vĩnh Tiến giản dị trậm lặng lại bảo thủ, cũng là một cách cân bằng.

Bình Luận (0)
Comment