[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 982

Chương 982 -
Chương 982 -

Phương Vĩnh Tiến còn có một điểm tốt, bởi vì được Nghiêm Lẫm đề cử tới, hắn trời sinh là dòng chính của Ninh Yên, mọi việc đều dựa vào Ninh Yên.

"Vâng." Phương Vĩnh Tiến cao hứng muốn chết, có thể đi theo Ninh tổng học tập, không biết là chuyện bao nhiêu người tha thiết ước mơ.

Thông cáo vừa ra, vô số người hâm mộ ghen tị.

Mà công tác trưng thu đất lúc trước cũng có tiến triển, dân chúng đại đội Giới Câu khóc lóc đòi chính phủ làm chủ, tố cáo cán bộ thôn nhà mình.

Nói thật, các cán bộ thôn có gió thổi cỏ lay gì, rất khó giấu diếm được ánh mắt của các thôn dân.

Bình thường không dám đắc tội với người khác, nhưng đối mặt với chuyện lớn liên quan đến lợi ích như vậy, liền trở tay tố cáo.

Kiểm tra một lần, cán bộ thôn có vấn đề nhao nhao ngã ngựa, cán bộ thôn không có vấn đề bởi vì không làm, cũng bị điều đi.

Các thôn dân lại khóc lóc cầu xin Ninh Yên, chủ động yêu cầu trưng thu đất, không nói điều kiện gì, chỉ cầu có đãi ngộ giống như thôn dân của đại đội Cần Phong.

Nếu không được thì kém một chút cũng được.

Lúc này, Ninh Yên nắm giữ quyền chủ động, cô nói cái gì thì là cái đó.

Đương nhiên, cô cũng không phải lột da, xây nhà ở thống nhất, nhưng phải trừ một nửa tiền lương.

Cung cấp công việc, nhưng không thể chọn lựa, sắp xếp các cương vị công tác khác nhau theo dựa điều kiện.

Tay chân lanh lẹ đi làm công nhân, đầu óc linh hoạt có chút bản lĩnh làm tổ trưởng sản xuất, có văn hóa đi làm giáo viên, không có năng lực thì đi trồng trọt xây nhà sửa đường vệ sinh, nhiều công việc như vậy luôn có thứ thích hợp.

Từng nhóm người được phân đến những vị trí khác nhau, mỗi người một chức vụ, đãi ngộ của nhân viên giống nhau.

Các thôn dân đại đội Giới Câu vui muốn chết, đều đưa trẻ em vào trường học, bọn họ toàn tâm toàn ý tập trung vào công tác, hận không thể nhanh chóng dung nhập vào trong đó.

Tập đoàn Cần Phong làm xây dựng lớn, nơi nơi đều cần nhân thủ.

Xây nhà xưởng mới, xây tiểu khu dân cư, xây thư viện, xây trung tâm y tế, tất cả đều cần sức lao động.

Mọi người làm đến khí thế ngất trời, xây dựng gia viên mới của mình.

Các thôn dân của đại đội khác len lén chạy tới tham quan, thấy người của đại đội Giới Câu sống tốt như vậy, hâm mộ ghen tị không được.

Bọn họ trở về liền náo loạn cán bộ thôn, nhất trí yêu cầu gia nhập vào tập đoàn Cần Phong.

Nếu như không chịu, vậy thì tham chiếu theo kết cục của cán bộ thôn đại đội Giới Câu.

Ninh Yên cũng không phải một gậy đánh chết, người thật sự có năng lực có thể trở thành nhân viên quản lý, trình độ không đủ có thể đăng ký các loại lớp học.

Công tác trưng thu đất của các đại đội được đẩy mạnh đâu vào đấy, Ninh Yên mang theo Phương Vĩnh Tiến bên người, có chuyện gì thì để cho hắn đi làm, ra lệnh hắn làm việc.

Hắn bận rộn cũng không có ngày nghỉ, bận rộn tăng ca mỗi ngày, nhưng không có một câu oán hận.

Hắn đã có được cơ hội rèn luyện quý báu, không ngừng trưởng thành, luôn cảm thấy thời gian không đủ dùng.

Ninh Yên bận rộn nhiều chuyện, cũng không quan tâm chuẩn bị hôn lễ, đều để cha mẹ xử lý việc này.

Bọn họ ngay cả ngày hôn lễ cũng chọn đi chọn lại, không quyết định được nên cố ý chạy tới hỏi Ninh Yên, Ninh Yên liền nói một câu, tùy ý.

Không phải là không để ý, mà cảm thấy đã làm qua nghi thức, ngủ cũng ngủ qua rồi.

Lại đi ngang qua sân khấu, thật lòng không cần thiết.

Ninh Hãn Hải mời toàn thể thôn dân đến uống rượu mừng, không hiểu sao lại trở thành chuyện vui của cả thôn.

Đi đâu cũng bàn luận về hôn lễ này, bàn xem nên tặng quà gì.

Ngày hôm đó, Dương Bội Bội bỗng nhiên gọi một cuộc điện thoại tới: "Ninh Yên, cô muốn kết hôn sao không gửi thiệp mời cho tôi? Chúng ta có còn là bạn bè hay không?”

“Sao cô biết?" Ninh Yên cực kỳ kinh ngạc, “Tôi không định làm lớn, không muốn kinh động đến người khác.”

“Tôi khẳng định sẽ tới, mang theo hai đứa nhỏ." Dương Bội Bội không coi mình là người ngoài, "Nếu cha tôi rảnh rỗi, cũng sẽ tới."

Ninh Yên:...

Bình Luận (0)
Comment