Bà Ôn cầm tới bàn chải của mình, đặt trứng gà ở trong chậu, bắt đầu chà trứng gà.
Ôn Oanh phát hiện bà nội cầm thiếu một cái chậu, cô bé bèn đứng dậy lấy một cái chậu từ trong giá bát ra đặt bên cạnh bà nội. Sau đó ngoan ngoãn ngồi ở một bên trên băng ghế nhỏ cùng với bà.
Trong nhà không có nhiều trứng lắm, tổng cộng chỉ có ba mươi quả.
Tay chân bà Ôn mau lẹ, không bao lâu sau đã rửa sạch trứng gà.
Ôn Oanh nhìn bà nội rửa trứng gà mấy lần, tiến lên vỗ vỗ nịnh nọt bà nội.
"Bà nội, cái gì bà làm cũng sạch sẽ hết á!"
Bà Ôn liếc mắt nhìn cô bé một cái: "Đồ bỏ vào trong miệng người khác mà không sạch sẽ một chút thì không phải là đang hại người sao? Bà nói cho con biết, về sau cho dù con làm cái gì thì cũng ít giở trò khôn vặt cho bà. Bất kể làm người hay làm ăn cũng đều phải có lương tâm. Tuyệt đối không được làm ra mấy chuyện gian lận, biết chưa?"
"Biết rồi ạ."
Ôn Oanh cũng không dám trì hoãn, lập tức tỏ thái độ.
Nếu cô bé có chút chần chừ, bà nội nhất định sẽ thao thao bất tuyệt dạy dỗ cô bé cả một hai giờ.
Bà Ôn rất hài lòng với thái độ của cô bé.
Lúc này trời còn sớm, bà Ôn bỏ trứng gà vào trong nồi nấu.
Sau khi nấu chín mới đặt sang bên cạnh để nguội.
Bà ra ngoài cầm đến một cái chậu, đổ nước vào trong, lại thêm gia vị vào.
Lúc bà Ôn làm nhân hấp bánh bao đã chuẩn bị rất nhiều gia vị. Cho những gia vị này vào nhân thịt là để khử mùi tanh. Thịt không dễ mua, cho dù có mua được cũng không nỡ mang ra làm bánh bao để bán.
Cháu bà đang trong tuổi lớn, làm sao có thể không cho con bé ăn chút thịt chứ?
"Bà nội, còn phải cho muối ạ?" Ôn Oanh nhớ rõ hình như mình không có nói phải cho thêm muối.
Bà Ôn bỏ hết gia vị vào trong, dùng mặt sau thìa đập nát toàn bộ trứng gà, bỏ từng cái từng cái vào trong chậu.
Nghe được lời này của cháu gái bèn quay đầu lại nói: "Con chỉ trông cậy vào chút muối trong xì dầu thì làm sao có ngon miệng?"
Ôn Oanh vừa nghe đã thấy có lý.
Dù sao cô bé cũng chưa từng ăn trứng luộc nước trà, cũng không biết trứng luộc nước trà mặn hay nhạt.
Lò sưởi trong nhà là được Cửu gia phái người tới lắp đặt hai ngày trước.
Không tốn nhiều than.
Buổi tối trước khi đi ngủ thì đóng lò sưởi, trong phòng vẫn rất ấm áp.
Không cần hâm nóng giường nữa.
Từ sau khi lắp lò sưởi, lúc Ôn Oanh làm bài tập cũng không cần phải chà tay.
Hiện tại còn có thể hầm một nồi trứng luộc nước trà trên lò, sáng mai thức dậy chắc chắn vẫn còn nóng hổi.
"Được rồi, vào nhà ngủ đi. Sáng mai mới ăn được."
Bà nội nhìn con mèo tham ăn, bèn lấy táo ngâm rượu trong tủ đưa cho cô bé.
"Ăn hai quả đi rồi đi ngủ."
Trong lòng Ôn Oanh vui vẻ muốn chết, táo ngâm rượu này chính là cục cưng của bà nội, bình thường bà đều không nỡ cho cô bé ăn.
Tuy những thứ này sớm muộn gì cũng đều tiến vào bụng của cô bé.
Ăn mấy quả táo ngâm rượu, Ôn Oanh cảm thấy mỹ mãn tiến vào mộng đẹp.
Sáng hôm sau cô bé ngửi thấy mùi thơm, mơ mơ màng màng mở mắt ra.
Bỗng nhiên nhớ tới bà nội làm trứng luộc nước trà bèn lập tức bò dậy.
"Bà nội, trứng luộc nước trà làm xong chưa ạ?"
Bà Ôn nghe thấy tiếng cháu gái gọt, khóe miệng giật giật: "Con đúng là con gái ruột của ba con! Hai người các con đúng là thèm ăn giống hệt nhau."
Ôn Oanh vẫn rất đắc ý.
"Bà nội, bà nói như vậy, nếu ba con nghe thấy nhất định sẽ vô cùng vui vẻ."
Cây gậy nhóm lửa trong tay bà Ôn lúc này vô cùng có ý tưởng.
"Đi đánh răng rửa mặt nhanh lên."
"Đi ngay đi ngay ạ!"