Thập Niên 80 Kết Hôn Với Sĩ Quan, Mang Không Gian Thoải Mái Làm Giàu ( Dịch Full)

Chương 242

Chương 242 -
Chương 242 -

Nửa ngày hôm nay, Hà Loan Loan đã vả lên trên mặt cô ta mấy cái tát rồi.

Vốn dĩ, Hà Loan Loan cướp Cố Dục Hàn cũng đã làm Hoàng Vũ Vi ghi hận trong lòng, hiện tại càng khó chịu đến mức muốn bóp chết Hà Loan Loan.

Nhưng không thành vấn đề, cô ta có rất nhiều thời gian và thủ đoạn đối phó với Hà Loan Loan.

Chờ hôm nay sau khi trở về, cô ta sẽ bảo người trong nhà sắp xếp, trực tiếp đổi người lãnh đạo của xưởng thuốc Trường Ninh! Đến lúc đó Hà Loan Loan đừng hòng hợp tác cùng xưởng thuốc Trường Ninh nữa.

Còn về công việc ở trạm y tế của viện gia chúc của Hà Loan Loan, cô ta cũng có rất nhiều cách để can thiệp vào.

Hà Loan Loan thật sự cho rằng gan lớn thì có thể không sợ gì cả sao?

Đó là ý nghĩ ngu xuẩn của người bình thường! Trên thế giới này, có rất nhiều người lặng lẽ nuốt uất ức và thống khổ.

Nhưng tuyệt đối không phải là Hoàng Vũ Vi!

Hôm đó, Hoàng Vũ Vi thất thần rất nhiều lần, trong lòng vẫn luôn tính kế phải đối phó Hà Loan Loan như thế nào.

Còn Hà Loan Loan thì nghiêm túc bổ sung quyển sách bị khuyết kia.

Đại sư Thương Tế đều đã trông thấy tất cả.

Trong lòng ông ấy có chút phát sầu.

Thật ra ông ấy đều không muốn nhận hai người kia cho lắm.

Hà Loan Loan thông minh, học nhanh, nền tảng cũng tốt, là kỳ tài Đông y trời sinh.

Nhưng rất nhiều người học Đông y đều có chút hiểu biết về huyền học, đại sư Thương Tế nhìn ra được, trong chớp mắt thỉnh thoảng khuôn mặt và viền tóc của Hà Loan Loan sẽ trở nên hư ảo.

Không phải loại bị tà khí ăn mòn gì cả mà là mang theo linh khí không thuộc về thế giới này.

Nhưng luồn linh khí này tồn tại ở thế giới không thuộc về mình, rất có thể cả người Hà Loan Loan cùng linh khí trên người cô sẽ bị triệu hồi bất cứ lúc nào.

Đại sư Thương Tế đã thấy chuyện đó nhiều lần, trên thế giới này yêu hận tình thù, luôn có rất nhiều vong hồn không cam lòng, luyến tiếc rời khỏi người mình yêu, dùng hết mọi cách để trở về.

Có người, chỉ có thể trở về giấc mơ của người thân, có người có thể lén lút về thăm nhà một lần, có người lại hóa thành con bướm có được tiếp xúc cuối cùng với người thân.

Chuyện sinh tử luân hồi đó là việc mà người ngoài không thể dễ dàng can thiệp, bởi vậycho dù đại sư Thương Tế rất tò mò rốt cuộc vì sao Hà Loan Loan lại mang theo linh khí tồn tại trên thế giới này nhưng sẽ không chủ động mở miệng hỏi.

Ông ấy chỉ đang do dự, rốt cuộc có nên để Hà Loan Loan tiếp tục đi theo mình học tập hay không.

Mà một người khác là Hoàng Vũ Vi hết sức kiêu ngạo, là cô gái sống trong nhà có tiền, cũng quả thật có chút năng lực, tính cách cũng không khiến người ta thích lắm, nhưng nhà họ Hoàng từng giúp đỡ đại sư Thương Tế rất nhiều, ông ấy muốn từ chối Hoàng Vũ Vi nhưng tạm thời tìm chưa tìm được lý do.

Bỏ qua những ý nghĩ này, đại sư Thương Tế nhìn bộ phận bị thiếu của sách y mà Hà Loan Loan bổ sung, càng nhìn trên mặt càng tươi cười.

Lại nhìn sang Hoàng Vũ Vi, thật là khác biệt quá lớn.

Hoàng Vũ Vi lã chã chực khóc: "Đại sư, có lẽ hôm nay tôi không được thoải mái cho lắm, không trong trạng thái."

Đại sư Thương Tế cười nói: "Không sao, hôm nay đến đây thôi, tôi cũng đã hiểu được đại khái về năng lực học tập của hai người các cô rồi, chỗ tôi đã chuẩn bị hai phương thuốc, các cô trở về lần lượt làm ra một lọ thuốc mỡ cho tôi.

Phương thuốc này giống nhau, nhưng thuốc mỡ làm ra chưa chắc đã tương đồng, các cô có hiểu không? Mặt khác, đây là một quyển sách tổ truyền của tôi, các cô mang về xem xong lại viết một bài cảm nhận. Lần sau lúc tới thì hãy nộp cho tôi."

Làm người theo nghề y không phải máy móc theo sách vở mà là bất cứ lúc nào cũng có rất nhiều thay đổi, phải biết tùy cơ ứng biến.

Hà Loan Loan và Hoàng Vũ Vi đều gật đầu đồng ý.

Nhưng Hoàng Vũ Vi không định đi, cô ta đứng lên cười lễ phép: "Đại sư, tôi có một vài vấn đề muốn xin ngài chỉ dạy riêng được chứ ạ? Trong khoảng thời gian này tôi ở nhà vẫn luôn nghiên cứu Đông y, gặp phải không ít vấn đề..."

Nói đoạn, cô ta nhìn về phía Hà Loan Loan: "Cô đi trước đi!"

Giống như là sợ bị Hà Loan Loan nghe được.

Bình Luận (0)
Comment