Thập Niên 80: Quân Nhân Mặt Lạnh Bị Mỹ Nhân Ốm Yếu Làm Khó

Chương 202

Sau khi dặn dò họ những điều cần chú ý thì Giang Niệm Tư mới để hai vợ chồng họ đi ra ngoài.

Ở bên ngoài có vài bệnh nhân mắc bệnh giống như vậy đã nghe được cuộc trò chuyện giữa Giang Niệm Tư và Thường Minh trong phòng. Khi Thường Minh vừa bước ra khỏi phòng đã lập tức bị các đồng đội tóm lấy.

“Tiểu đoàn trưởng Thường, thật sự vợ anh có thai rồi sao?”

Mấy binh sĩ cảm thấy khó bề tưởng tượng nổi. Chuyện này cũng quá nhanh rồi.

Bây giờ tâm trạng của Thường Minh không khác gì đang đi trên mây, bước chân của anh ta nhẹ tênh như đang đi trên trời.

Nghe được mấy câu hỏi của đồng đội thì anh ta cười ngây ngô: “Đúng vậy, vợ tôi có thai rồi.”

Ôi, đúng vậy thật rồi.

DTV

Đột nhiên tất cả các binh sĩ đều cảm thấy hy vọng đang ở ngay trước mặt họ. Tiểu đoàn trưởng Thường còn có thể có con thì họ sợ cái gì chứ?

Không đến nữa ngày thì tin tức vợ của Thường Minh mang thai đã truyền khắp khoa đông y rồi, sau đó là lan truyền đến khoa tây y.

Trường hợp này khiến các bác sĩ ở khoa tây y vô cùng kinh ngạc, có thể có hiệu quả thần kỳ như vậy sao?

Sau khi bác sĩ Đỗ nghe được chuyện này thì đã tức tốc chạy thẳng đến văn phòng của trưởng khoa.

Thậm chí ông ấy còn quên gõ cửa, câu đầu tiên ông ấy nói sau khi mở cửa ra là: “Viện trưởng, có thai, tiểu đoàn trưởng Thường có con rồi!”

Mặc dù lời của ông ấy nói rất lộn xộn nhưng viện trưởng Lục vẫn nghe đúng trọng điểm. Ông ấy đứng bật dậy khỏi ghế, kích động nói: “Anh nói gì? Tiểu đoàn trưởng Thường có con rồi? Thật sự bác sĩ Giang có thể chữa khỏi chứng tinh trùng yếu của cậu ấy sao?”

Bác sĩ Đỗ gật đầu lia lịa: “Chuyện này hoàn toàn đúng, tôi đã hỏi trợ lý của bác sĩ Giang rồi, cô ấy nói bác sĩ Giang đã đích thân bắt mạch cho vợ của tiểu đoàn trưởng Thường, xác định chắc chắn là có thai rồi.”

Đúng thật vậy rồi!

 

 

Viện trưởng Lục kích động đến mức đi vòng qua bàn làm việc, đây là một bước đột phá lớn đáng kinh ngạc của giới y học.

Trước đây ông ấy đã biết tình trạng của tiểu đoàn trưởng Thường rồi, mức độ tinh trùng yếu của anh ta nghiêm trọng đến mức gần như là không có tinh trùng rồi.

Nếu tiểu đoàn trưởng Thường đã khỏi bệnh thì các nhóm bệnh tinh trùng yếu khác sẽ không còn là vấn đề lớn nữa.

Ông ấy từng nghĩ ít nhất phải mất nửa năm thì mới có thể thấy được kết quả. Vì suy cho cùng thì không ai có thể nói chắc được có thể có con được hay không.

Phép màu, thật sự là phép màu.

Viện trưởng Lục nói: “Phải thật thận trọng, lão lãnh đạo yêu cầu phải thật thận trọng”

Thận trọng cái gì?

Bác sĩ Đỗ không rõ, nhưng cũng không thể ngăn cản ông ấy cảm thấy vui mừng cho bác sĩ Giang. Bác sĩ Giang rất xuất sắc, đối với họ mà nói thì cô chỉ có ưu điểm không có nhược điểm.

Bây giờ Giang Niệm Tư gặp bác sĩ nào cũng sẽ bị hỏi thăm. Bị hỏi nhiều nên Giang Niệm Tư cũng quen rồi, nhưng cô cô vẫn cảm thấy bất đắc dĩ trước câu hỏi của nhiều người.

“Bác sĩ Giang, thật sự cô đã giúp cho tiểu đoàn trưởng Thường mang thai à?”

Khi Hứa Quan Quan gặp được Giang Niệm Tư ở căn tin đã buột miệng hỏi một câu.

Giang Niệm Tư: “... Vợ của tiểu đoàn trưởng Thường mang thai chứ không phải tiểu đoàn trưởng Thường mang thai.”

Hứa Quan Quan bật cười: “Ôi trời, cũng giống nhau mà.”

Hai chị em vui vẻ đi đến khoác vai Giang Niệm Tư cười nói: “Cô không biết đâu, bây giờ cả bệnh viện đang thảo luận về chuyện này đấy. Cô thật lợi hại, thế mà lại có thể chữa khỏi bệnh tinh trùng yếu, ngay cả các bác sĩ trong khoa của chúng tôi mỗi lần nhắc đến cô đều ngưỡng mộ vô cùng. Hiệu suất cao như vậy, bây giờ bác sĩ Lưu lắm lời kia càng không dám nói linh tinh về cô nữa.”

Giang Niệm Tư cần phải làm rõ vấn đề này: “Hiệu suất làm việc của tôi còn chưa cao vậy đâu, chỉ là trùng khớp chuyện mang thai này là cơ duyên thôi.

“Bệnh tinh trùng yếu của tiểu đoàn trưởng Thường chỉ mới hồi phục được hơn phân nửa thôi, theo lý mà nói thì xác suất mang thai của vợ anh ấy không cao vì ước tính chỉ có ba mươi phần trăm thôi. Chẳng qua tiểu đoàn trưởng Thường may mắn nằm trong con số ba mươi phần trăm may mắn đó.”

Mặc dù cô nói vậy nhưng Hứa Quan Quan vẫn cảm thấy Giang Niệm Tư rất lợi hại.

Bởi vì không có Giang Niệm Tư thì thậm chí ba mươi phần trăm cơ hội đó Thường Minh cũng không có.

Đừng nói đến việc mang thai vì cô ấy đã bí mật hỏi thăm tình trạng của những bệnh nhân mắc bệnh tinh trùng yếu khác.

Cô nghe họ nói sau khi được Giang Niệm Tư chữa trị thì chức năng trong chuyện đó tốt hơn trước rất nhiều.

Hứa Quan Quan nói chuyện này cho Giang Niệm Tư nghe, Giang Niệm Tư nghi ngờ nhìn cô ấy: “Câu hỏi riêng tư như vậy thì chắc chắn Xán Xán sẽ không nói lung tung đâu, cô nghe được từ đâu thế?”

Hứa Quan Quan: “Tôi có gián điệp nội bộ.”

Giang Niệm Tư: “???”

“Anh cô, mấy người đó đã nói cho anh cô nghe, tôi xin anh cô kể lại cho tôi nghe.”

Cô ấy nói như là chuyện đương nhiên vậy, Giang Niệm Tư nhìn cô ấy, cô ấy nở nụ cười rạng rỡ: “Anh của cô dễ lừa thật, tôi chỉ mới bẫy anh ấy mấy câu thì anh ấy đã kể cho tôi nghe hết mọi chuyện rồi.

Giang Niệm Tư đành phải nói cho cô ấy nghe sự thật: “Rõ ràng là anh ấy cũng muốn buôn chuyện, cô đừng quên anh ấy là chiến sĩ trinh sát nên mấy cái chiêu trò đó của cô thì anh ấy có thể nhìn thấu trước khi cô kịp thể hiện rồi, làm sao có thể bị cô lừa được chứ.”

Chẳng qua là anh của cô đang muốn tìm người buôn chuyện thôi...

Nghe Nguyễn Niệm Tư trịnh trọng nói như vậy khiến Hứa Quan Quan rất bối rối: “Thật sự anh của cô thông minh đến vậy à?”

DTV

Nguyễn Niệm Tư: “ “} Trọng điểm không phải là anh ấy muốn buôn chuyện a?

 

 

Tình huống của Thường Minh đã thu hút đông đảo sự chú ý của cộng đồng, không chỉ các bác sĩ trong bệnh viện đang thảo luận mà người trong quân đội rồi đến nhà quân đội cũng đang bàn tán đến chuyện này.

Đây là lần đầu tiên anh ta cảm thấy mình nổi tiếng đến vậy, anh ta đi đến đâu cũng có thể vô tình nghe được người khác đang nhắc đến tên mình.

Ví dụ như hôm nay.

Anh ta hào hứng chạy đến căn tin lấy đồ ăn để mang về nhà cho vợ ăn nhưng vừa về đến nhà quân đội thì đã nhìn thấy một nhóm chị dâu đang ngồi dưới lầu cắn hạt dưa.

Một chị dâu trong đó nói: “Cô nói xem chuyện này có hiếm không, vợ của tiểu đoàn trưởng Thường mang thai rồi, đây là lần mang thai đầu tiên kể từ khi cô ấy lấy chồng đấy”

“Này, ai nói không phải? Lúc trước bà lão Lương Xuân Hoa luôn nói vấn đề nằm ở con dâu, bây giờ thì sao? Kết quả quá rõ ràng rồi, đây là vấn đề của tiểu đoàn trưởng Thường “Nhưng nói như vậy thì thật sự bác sĩ Giang có hai kỹ năng, một cặp vợ chồng kết hôn sáu năm không có con nhưng chỉ đến điều trị ở chỗ cô ấy có một tháng lại mang thai rồi. Chậc, thần kỳ, thật sự thần kỳ.”

Biểu cảm của chị dâu lớn tuổi này rất nghiêm trọng.

Tiếp theo, chị ấy lại nói với giọng điệu đang suy nghĩ: “Lúc trước khi nhìn thấy diện mạo xinh đẹp của bác sĩ Giang thì tôi đã nghĩ cô ấy thông minh tài giỏi rồi, kỳ thật tôi đã đoán đúng”

Một chị dâu khác lớn tiếng nói: “Chú ý xưng hô, cô ấy là chủ nhiệm Giang”

“À đúng đúng đúng, là chủ nhiệm Giang”

Chị ấy giơ ngón cái lên còn vẻ mặt thì rất sùng bái: “Chủ nhiệm Giang còn trẻ mà đã có bản lĩnh như vậy rồi, đoàn trưởng Thẩm thật sự rất hạnh phúc.

Nếu là trước đây khi nghe những lời này thì Thường Minh có lẽ đã nổi giận, còn bây giờ thì dù sao họ cũng nói sự thật vì chuyện của anh ta cũng không còn là bí mật nữa.

Hơn nữa bác sĩ Giang cũng đã mang đến cho anh ta một đứa con, còn điều gì hạnh phúc hơn việc có một đứa con nữa chứ?

Không có điều gì cả.

Bình Luận (0)
Comment