Thập Niên 80: Quân Nhân Mặt Lạnh Bị Mỹ Nhân Ốm Yếu Làm Khó

Chương 266

Kỳ quái, không phải người của cục thời không kia nói tạm thời đứa bé sẽ không phát triển sao?

Tạm thời sẽ không phát triển vậy thì cô không nên có phản ứng mới đúng chứ.

Giang Niệm Tư không rõ ràng, quyết định đi ngủ một giấc muốn hỏi người của cục thời không thật rõ ràng trong giấc mơ.

Trở lại phòng bệnh, Từ Xán Xán nói với cô: “Bác sĩ Giang, chị kiên trì thêm hai ngày nữa, bác sĩ Trương nói ngày mai là chị có thể xuất viện, đến lúc đó chúng ta sẽ trở về.”

“Ừm.” Giang Niệm Tư gật đầu một cái.

Nằm ở trên giường, Giang Niệm Tư nhắm mắt tiến vào mộng đẹp.

Cô trực tiếp hỏi người của cục thời không xem có chuyện gì xảy ra.

Âm thanh kia trầm mặc rất lâu, cảm thấy không thể nào: “Cô chờ chút, để tôi quay về kiểm tra tư liệu.

Qua thêm vài phút đồng hồ, âm thanh kia lại xuất hiện.

Lộ ra mấy phần lúng túng.

“Cái đó... Xảy ra chút sai sót nhỏ.”

Nghe được sai sót nhỏ, Giang Niệm Tư hoảng hốt một hồi, vô ý thức che bụng: “Xảy ra sai lầm gì, vậy con của tôi..”

“Đừng lo lắng, con của cô không sao cả, chúng tôi cũng đã sử dụng phương pháp tân tiến bảo vệ cô khỏi những loại thuốc trị liệu này. Sai sót nhỏ là vốn là chúng tôi muốn tạm dừng sự phát triển của đứa bé, chờ cô xuất viện xong thì sẽ đẻ đứa bé phát triển, nhưng có vẻ như thao tác của chúng tôi có sai lầm khiến đứa bé vẫn phát triển”

Đứa bé không sao là được.

Giang Niệm Tư nhẹ nhàng thở ra: “Cái đó... Không sao cả.”

“Ừ, vấn đề duy nhất là... hiện tại con của cô đã hơn hai tháng, nhưng ở trong mắt của người khác cô vừa bị thương chữa trị, trong bệnh viện cũng không kiểm tra được cô có con cho nên cô cần tìm chồng mình một chút, bằng không đến lúc đó tôi sợ cô không giải thích được.

Hơn nữa coi như hai người họ có cùng nhau thì con của cô cũng sẽ được sinh ra với danh nghĩa sinh non.

Giang Niệm Tư cúi đầu nhìn bụng của mình, không nhịn được chửi bậy: “Quả nhiên là mấy người cục thời không các người không đáng tin cậy”

 

 

Ban đầu người này khiến cô cảm thấy thần bí bao nhiêu thì bây giờ liền chột dạ bấy nhiêu. “Cái đó, đây là lỗi của tôi, tôi xin lỗi, thật xin lỗi .

““

Giang Niệm Tư còn có thể nói cái gì được nữa.

“Bỏ đi.”

Tỉnh lại từ trong mộng, Giang Niệm Tư nhìn lên trần nhà thở dài một hơi.

“Em có tin tức của huyện Bắc Dư bên kia không?” Cô hỏi Từ Xán Xán.

Từ Xán Xán gật gật đầu: “Có có có, gần đây ngày nào em cũng đi hỏi tin tức, nói là tình huống bên kia trên cơ bản đã ổn định, chỉ còn xây dựng lại nữa thôi.

Việc xây dựng lại sẽ do nhóm người khác làm, không tới phiên mấy người Thẩm Trình.

DTV

Giang Niệm Tư nghĩ, hẳn là Thẩm Trình sẽ đến tìm Cô.

Trương Chí Học là bác sĩ chính của Giang Niệm Tư, lúc này đang nghỉ ngơi trong phòng, lòng có chút không yên.

Người bạn tốt đẩy bờ vai của anh ta: “Chí Học, nếu thích thì cứ theo đuổi thôi, bác sĩ Giang đẹp như vậy, nếu như cậu còn do dự thì nhất định sẽ bị người khác cướp mất”

Trương Chí Học vuốt vuốt mi tâm, thở dài một tiếng: “Không quá phù hợp.

“Sao lại không thích hợp? Hai người đều là bác sĩ, cô ấy thì xinh đẹp, mà cậu thì anh tuấn, theo ôi thấy, hai người là tuyệt phối.

“Chỗ chúng ta còn không được coi là một thành thị, tuyệt phối cái rắm. Trương Chí Học nghe bạn tốt nói thì cũng có chút động lòng, nhưng cũng nhanh chóng nhớ đến thực tế.

Bạn tốt khuyên anh ta: “Đây là vấn đề gì chứ, cậu có năng lực như vậy, trong nhà còn có quan hệ, nếu như muốn đuổi kịp bác sĩ Giang thì sau này cậu sử dụng chút quan hệ, chuyển cậu đến bệnh viện của bác sĩ Giang là được.”

Trương Chí Học hoàn toàn bị bạn tốt thuyết phục.

Anh ta quyết định: “Được, nghe cậu, tôi ra ngoài xem bác sĩ Giang có thái độ gì trước.

Nói xong, anh ta mặc áo khoác rồi đứng dậy đi ra ngoài: “Sẽ nhanh chóng theo đuổi rồi mời cậu uống rượu mừng”

“Yes Sir” Bạn tốt cổ vũ cười cười với anh ta.

Trương Chí Học đi đến phòng bệnh của Giang Niệm Tư.

Sau đó hỏi thăm Giang Niệm Tư có khó chịu chỗ nào hay không theo thường lệ.

Giang Niệm Tư cười nói: “Hết rồi, đều rất tốt, cảm ơn bác sĩ Trương quan tâm.”

Trương Chí Học gật đầu một cái: “Ừ, vậy là tốt rồi.

Anh ta kéo cái ghế qua rồi ngồi xuống.

Giang Niệm Tư nhìn anh ta, cảm thấy có chút kỳ quái, lần nào bác sĩ Trương đến kiểm tra xong thì cũng nhanh chóng rời đi, chưa từng ngồi lại.

“Bác sĩ Trương, còn có vấn đề gì sao?”

Tiếng nói chuyện của Giang Niệm Tư nhỏ nhẹ, lúc nói chuyện cùng người khác có một loại cảm giác nhẹ nhàng.

Lúc dứt bỏ thân phận bác sĩ chính, muốn nói việc tư, Trương Chí Học nhìn thấy cô gái xinh đẹp nũng nịu như vậy thì hoàn toàn mất tỉnh táo.

Anh ta trầm mặc nhìn cô, ở trong lòng thì sắp xếp ngôn từ.

Phải nói như thế nào bây giờ?

“Bác sĩ Giang...

“Hȧ?”

Giang Niệm Tư không hiểu nhìn bộ dạng này cau mày muốn nói lại thôi, người không biết còn tưởng rằng cô bị bệnh gì không chữa được.

Dừng lại... Giang Niệm Tư đột nhiên nghĩ tới vấn đề đứa bé.

Có vẻ như người của cục thời không kia không đáng tin cậy, không phải là bị kiểm tra ra rồi chứ?

“Bác sĩ Trương, anh chờ một chút”

Lần này đến phiên Trương Chí Học ngơ ngác.

Giang Niệm Tư đi qua đóng cửa lại, thừa dịp Từ Xán Xán không có ở đây mà đi đến bên cạnh Trương Chí Học, làm như kẻ gian: “Anh có thể nói rồi”

Cô tính toán ở trong lòng, nếu quả như thật sự bị bác sĩ Trương phát hiện sự tồn tại của đứa bé thì cô phải dùng cớ gì để lừa gạt bác sĩ Trương giữ bí mật cho mình đây?

Cô đột nhiên đóng cửa, còn dựa vào gần như vậy, cơ thể của Trương Chí Học ngửa ra sau.

Chính nhân quân tử đỏ mặt, bác sĩ Giang có ý gì?

Còn đóng cửa?

 

 

Là do cô cũng có suy nghĩ kia với mình sao?

Trương Chí Học do dự một chút, cuối cùng lấy dũng khí, nắm c.h.ặ.t t.a.y rồi xích miệng lại gần tai Giang Niệm Tư nói: “Bác sĩ Giang, tôi thích Cô...”

“Bác sĩ Giang, chị xem ai tới.

Hai âm thanh kèm theo tiếng mở cửa tuần tự vang lên.

Trương Chí Học ẩn ẩn kích động cho nên cho dù có nói vào trong tai Giang Niệm Tư thì âm lượng cũng không được khống chế lại.

Từ Xán Xán lúng túng đứng tại chỗ.

Nhìn Trương Chí Học đang dựa vào rất gần Giang Niệm Tư, cảm thấy như bên cạnh đang có khí lạnh bốc lên.

Tình huống gì đây?

Bác sĩ Trương ở bên trong, tại sao còn đóng cửa?

Bác sĩ Giang còn cùng bác sĩ Trương dựa vào gần như vậy.

Hơn nữa lời bác sĩ Trương vừa mới nói, hẳn không phải do cô ấy nghe nhầm đúng không?

Lời thổ lộ của Trương Chí Học rơi vào tai người khác vừa dứt thì bên ngoài truyền đến động tĩnh, tất nhiên cũng khiến Giang Niệm Tư cùng Trương Chí Học chú ý đến.

Hai người cùng nhau quay đầu nhìn về phía cửa, động tác thống nhất.

Ở cửa ra vào ngoại trừ Từ Xán Xán quen thuộc thì còn có một người đàn ông cao ngất.

Người đàn ông mặc một thân quân trang, phẳng hợp quy tắc, trên chân đeo bốt chiến đấu màu đen, con ngươi đen nhánh giống như vực sâu, lạnh lẽo mà thâm thúy.

Không biết tại sao Trương Chí Học lại nhìn ra vẻ địch ý trong mắt của anh.

Anh ta vô ý thức đứng lên từ ghế không muốn bản thân để lộ ra vẻ yếu thế.

DTV

Người đàn ông bước đôi bốt chiến, bước chân thon dài, từng bước từng bước đi về phía anh ta.

Cuối cùng Giang Niệm Tư cũng lấy lại tinh thần từ trong lời thổ lộ của Trương Chí Học.

Nhìn sắc mặt Thẩm Trình phát trầm, cô luôn cảm thấy một giây sau anh sẽ đánh bác sĩ Trương.

Thế là cô nhanh chóng ngăn ở trước mặt bác sĩ Trương, cong môi nở nụ cười với Thẩm Trình: “Anh đến rồi”

Thẩm Trình nhìn thấu ý đồ của cô, mi tâm nhăn lại thành một cục.

Giang Niệm Tư phất tay ra hiệu với bác sĩ Trương để anh ta đi nhanh lên, cứ để cô giải thích là được.

Nếu có nhiều người thì cũng khó giải thích.

Bình Luận (0)
Comment