Hoa Dạng nhận giấy báo trúng tuyển từ tay thầy chủ nhiệm, chưa kịp mở ra xem, mọi người đã thò đầu qua nhìn, tâm tình còn kích động hơn cả cô.
Hoa Quốc Khánh hưng phấn cầm lên rồi nói với giọng vui sướng: "Nhìn đi, con gái của tôi thật có tương lai, phân mộ tổ tiên nhà ta bốc khói xanh rồi, phải đãi tiệc ăn mừng, còn phải cúng bái tổ tiên nữa."
Ông kích động nói năng lộn xộn, hận không thể hét lên cho cả thế giới biết: "Con gái của Hoa Quốc Khánh thật là tài giỏi."
Dù không có con trai, nhưng ông lại có một đứa con gái xuất sắc, còn đỗ thủ khoa đại học hàng đầu cả nước luôn đấy nhé!
Đây cũng là vinh dự lớn nhất của ông từ đó tới giờ.
Có thể nói, tiếc nuối lớn nhất cả đời này của Hoa Quốc Khánh cuối cùng cũng được đền bù, có con gái giỏi giang như vậy, đâu cần gì con trai nữa.
Ông phải về thôn mở tiệc rượu! Để cho những người ngày xưa coi thường mình phải nhìn ông bằng con mắt khác.
Trương Tuệ ôm Hoa Dạng, nước mắt rơi đầy mặt, chỉ có bà mới biết con bà đã vất vả đến mức nào.
Người khác chỉ biết Hoa Dạng chăm chỉ học tập mới có được thành công ngày hôm nay, nhưng mọi người không biết cô còn phải quản lý ba cái cửa hàng, mà mỗi một cửa hàng đều có chỗ đứng nhất định và cực kì phát triển.
Cửa hàng đồ kho giờ đã trở thành cửa hàng nổi tiếng nhất huyện thành, người huyện Vân mà không ăn đồ kho ở cửa hàng nhà họ Hoa, thì không phải dân chính gốc ở đây.
Đừng nhìn nó chỉ là một cửa tiệm nhỏ, nhà cô cũng đã chuyển đổi hình thức kinh doanh, chuyển sang mở thật nhiều cửa hàng nhượng quyền, nhà nào muốn tham gia chỉ cần trả một khoản phí gia nhập, đồ ăn đều phải lấy từ chỗ cô, trong mỗi một thị trấn đêu mở một cửa hàng như vậy, tính ra cũng là khoản thu nhập không hề nhỏ.
Đây cũng là nguyên nhân chính làm Hoa Dạng muốn mở xưởng món kho, bởi vì số lượng đồ ăn phải cung cấp cho các cửa hàng càng ngày càng nhiều.
Tiệm tạp hoá cũng được mở rộng quy mô, cộng thêm cả hai gian mặt bằng sát bên, mở rộng thành cửa hàng bách hoá, hiện tại nhìn qua có chút giống siêu thị mini.
Nhu cầu cuộc sống của mọi người ngày càng tăng cao, doanh thu buôn bán của cửa hàng bách hoá cũng nhờ đó mà tăng trưởng vùn vụt.
Các loại đồ ăn của tiệm ăn vặt càng ngày càng đa dạng, không chỉ bán cho học sinh mà còn bán cho mọi người xung quanh, hiện tại không ai không biết đến tiệm ăn vặt của nhà cô.
Mỗi năm bốn mùa đều có các loại đồ ăn vặt đặc sản, tết nguyên tiêu có bánh trôi nước, trung thu có bánh trung thu, tết đoan ngọ có bánh của cây cọ tử. Mỗi loại đều có hương vị độc đáo lại đặc biệt ngon miệng, mua về ăn cũng được, hoặc mua làm quà tặng người khác cũng rất có thể diện. Hiển nhiên mỗi lần đến ngày lễ thì việc buôn bán của cửa tiệm cực kì tốt.
Hoa Dạng đã đóng hộp mấy loại đặc sản này, làm thành nhãn hiệu riêng, cô còn tự mình thiết kế bao bì, sản phẩm cũng chia thành nhiều phân khúc để bán cho nhiều khách hàng khác nhau, tha hồ cho bọn họ lựa chọn.
Các cơ quan xí nghiệp đua nhau đặt hàng, thậm chí còn chưa tới ngày lễ mà đơn đặt hàng đã đến tới tấp, tiền về đầy túi.
Tất cả đều là chủ ý của Hoa Dạng, mọi người chỉ việc răm rắp nghe rồi làm theo. Tâm huyết và nỗ lực của cô, Trương Tuệ đều nhìn thấy cả, thầm hận bản thân mình vô dụng, không thể giúp được gì nhiêu cho con gái.
Đời này Chu Hiểu Quân chưa bao giờ phục ai, chỉ phục duy nhất một mình Hoa Dạng.
Nếu một người làm một việc gì đó vô cùng hoàn hảo, đồng nghĩa với việc đây là một người vô cùng có năng lực.
Hoa Dạng vừa đi học lại vừa làm buôn bán, ấy thế mà việc nào cũng làm vô cùng tốt.
Nhận được giấy báo trúng tuyển vào Bắc Đại là đã hơn hẳn 99,9% các bạn thí sinh còn lại.
Làm kinh doanh thì cửa hàng nổi tiếng đến mức người toàn bộ huyện thành đều biết đến.
Làm đồ ăn thì nhãn hiệu đã lan xa, ngay cả người thành phố cũng phải nghe tiếng chạy tới mua.
Đây mà là người bình thường sao? Yêu nghiệt thì cóI
Khổ nỗi, yêu nghiệt không chỉ có một người mà có tận hai người.
"Tiểu Dạng, A Mạch, sao hai người lại giỏi giang như vậy, chia sẻ chút kinh nghiệm cho mấy đứa em đi, Tiểu Văn, Tiểu Tuấn, hai con nhìn anh chị mà học hỏi chút!"
Chu Hiểu Quân cùng Trương Lệ có hai đứa con, một trai một gái, cũng đang đi học ở huyện thành, thành tích cũng đạt loại khá giỏi, nhưng không thể nào so được với Hoa Dạng và Ngôn Mạch.
Đôi mắt của hai đứa bé sáng rực, cả hai nhanh chóng nhìn về phía Hoa Dạng, chị họ là thần tượng của bọn nó nhai! Chỉ cần khoe với các bạn trong trường Hoa Dạng là chị họ của mình, mọi người đều vô cùng hâm mộ hai anh em. Thì ra trẻ con cũng có lòng hư vinh