Chương 101: Ngủ Thiếp Đi
Chương 101: Ngủ Thiếp ĐiChương 101: Ngủ Thiếp Đi
Chỉ có ghế sô pha ở bên phải là tốt nhất, Quý Tử Thư đã đi ra ngoài, nơi này khá rộng lớn, cô cố ý giơ tay lên che đầu, như vậy ngã xuống có thể nương theo đó dùng cánh tay chống đệm mềm của ghế sô pha giảm xóc một chút.
Kế hoạch ngất xỉu hoàn mỹ trực tiếp thông qua.
Cô cũng đã ngất xiu rồi, chắc hẳn Quý Thần Nham sẽ không điên cuồng đến mức đánh thức mình chỉ vì tuyên bố nội dung hình phạt đúng không?
Khi còn nhỏ cô cũng thường xuyên nghịch ngợm, thường xuyên làm ầm 1 cùng những đứa nhỏ trong khu, lần nào cô cũng nhìn người bạn ở nhà kế bên bị cha mẹ cùng nhau đánh.
Nhưng từ trước đến nay không có ai đánh cô.
Bởi vì mỗi lần trước khi mẹ cô đến, cô đều chạy trước một bước, chạy ra ngoài chơi một vòng cho đến khi mẹ cô hết giận mới về nhà, còn nếu không kịp chạy thì cô sẽ giả vờ ngất xỉu, như vậy sẽ không bị đánh.
Lúc này cô chạy thì chắc chắn là tất ngốc, hơn nữa bên ngoài quá tối, cô sợ.
Chỉ có cách giả vờ ngất xỉu này mới là cách tốt nhất.
Cô cũng đã nghĩ sẵn lời kịch rồi, sau khi té xỉu, chắc chắn mọi người sẽ không mặc kệ cô nằm trên mặt đất, ít nhất cũng sẽ đến đỡ cô dậy, sau đó là hoảng loạn gọi tên cô. Đến lúc đó cô mới suy yếu tỉnh lại, sau đó iu xìu nói rồi nhanh chóng về phòng ngủ.
Chắc chắn Quý Thần Nham sẽ không kịp trở tay, anh cũng sẽ tạm thời quên đi chuyện muốn trừng phạt mình.
Chỉ cần ngủ một giấc, tới ngày mai chắc hẳn chuyện này cũng trôi qua.
Loại người như Quý Thần Nham là người bận rộn như vậy thì sao có thế vẫn luôn nhớ mấy chuyện nhỏ nhặt này chứ.
Chỉ là không ngờ sau khi cô đến nơi này, chuyện øì cũng đều chệch đường ray, cô đã đủ lanh tay lẹ mắt, thế nhưng có người còn nhanh hơn cô một bước!!
Cô được người ta tiếp được??
Điều này không có khả năng, sao lại có người dự đoán đúng dự đoán của cô, trừ khi anh là người rất quen thuộc với các thao tác của cô. Không đúng, đây là kỹ xảo cô chỉ sử dụng khi còn nhỏ, anh phải không biết mới đúng.
Khương Tuệ Ninh vốn có một loạt thao tác của riêng mình, kết quả lại bị gián đoạn như vậy, làm cô quên mất mình còn phải từ từ tỉnh lại.
Bị Quý Thần Nham ôm vào lòng ngực một hồi lâu mới phản ứng lại, giờ này phút này cô nên làm thế nào để mở mắt ra?? Hơn nữa chuyện cô giả vờ ngất xiu này chỉ cân người ta vừa tiếp xúc là chắc chắn sẽ nhận ra ngay. Nhưng vì sao Quý Thần Nham không vạch trần cô, còn vẫn luôn ôm cô như vậy.
Móa, không phải là anh đang đợi mình chủ động tỉnh lại đấy chứ.
Không được, nếu mình tỉnh lại, vậy chuyện giả vờ ngất xiu này sẽ bị bại lộ, như vậy sẽ càng nặng tội hơn.
Cô quyết định dù thế nào, nếu không tìm được cơ hội tốt nhất thì dù có giả vờ cũng phải giả vờ đến cùng, chỉ có thể liều mạng thi kiên nhẫn với anh.
Quý Tử Thư bị loạt thao tác này của Khương Tuệ Ninh làm cho sợ ngây người, nếu cậu không có nhớ nhầm thì vừa rồi lúc chơi bài, người có tỉnh thần tốt nhất chính là cô, con khỉ trong núi cũng không sinh long hoạt hổ bằng cô, lần này chỉ vậy đã ngất xỉu?
Cậu không tin, chắc chắn cô là vì tránh né trừng phạt.
Quý Tử Thư cảm thấy con người Khương Tuệ Ninh quá chơi xấu, rõ ràng một ngày trước cô còn nói anh em tốt là cùng nhau đi, ai buông tay trước người đó chính là cún.
Chỉ mới một ngày trôi qua mà cô vì tránh né trừng phạt đã tự mình giả vờ ngất xỉu trước, hơn nữa cô hoàn toàn không nói cho mình biết phương pháp này, nếu cô đã nói thì thật ra cậu cũng không phải không thể thử xem.
Lúc này dì Lưu bưng hai ly nước đi từ phòng bếp ra, nhìn thấy Quý Thần Nham ôm một người vào trong lòng ngực, bà lập tức lo lắng hỏi: "Đồng chí Khương là bị làm sao vậy?”
Khương Tuệ Ninh như nghe được âm thanh cứu rỗi, trong lòng kêu gọi dì Lưu mau đến gọi tôi đi, để tôi nắm bắt cơ hội suy yếu mở mắt ra.
Kết quả cô rõ ràng cảm nhận được người đang đi lại đây đột nhiên phanh lại, sau đó giọng nói của Quý Thần Nham cũng vang lên: "Không có việc gì, có lẽ cô ấy quá buồn ngủ nên ngủ thiếp đi."
Khương Tuệ Ninh:...