Chương 115: Không Ép Buộc
Chương 115: Không Ép BuộcChương 115: Không Ép Buộc
Khương Tuệ Ninh ở nhà không có chuyện gì, liền bưng một cái ghế nhỏ ngồi ở phòng khách, bên cạnh là một loạt thức ăn cùng thuốc mà mợ cô đã cho cô để bồi bổ thân thể.
Từ đêm đó, sau khi cô biết được thuốc này có tác dụng đều là bồi bổ phương diện kia, Quý Thần Nham cũng không cần dùng, cô phải nhanh chóng chạy đến chứng minh trong sạch, sau đó còn phải bỏ ra thời gian cầm thuốc đi trả cho mợ.
Bằng không để nó ở trong nhà ngày nào nhỡ bị Quý Thần Nham nhìn thấy, thì chuyện xưa sẽ lại bị nhắc lại.
Tuy rằng cô tin là con người Quý Thần Nham này tuyệt đối không phải kiểu người sẽ lục lọi ngăn tủ, nhưng nếu đặt chúng trong nhà một thời gian dài cũng không phải chuyện tốt, nhỡ mà để hỏng còn rất lãng phí.
Ngay khi cô đang tất bật sửa soạn thu dọn, thì dì Lưu đã trở và.
Phía sau bà ấy còn có một người phụ nữ xa lạ đi theo.
"Đồng chí tiểu Khương, cô đang làm gì vậy?"
Dì lưu nhìn mặt đất đang chất đầy thuốc bổ, còn giật mình không biết từ khi nào trong nhà lại có nhiều thuốc bổ như vậy?
"Tôi đang dọn lại ngăn tủ một chút." "Ôi, chân cô còn đang bị thương, đừng cử động nữa, để tôi đến sắp xếp là được." Nói xong còn kéo Triệu Xuân Mai chưa nói câu nào vào nhà/"Chị Triệu, cô chờ tôi một chút, tôi vào nhà lấy dưa chua cho cô."
"Không cần lo lắng, vội vàng quá đâu, dì Lưu, đây chắc hẳn là vợ của thủ trưởng Qúy đi?"
Thật ra Triệu Xuân Mai đã nhìn thấy Khương Tuệ Ninh từ xa một lần, nhưng lúc ấy quá xa không nhìn rõ, chỉ cảm thấy cô rất trắng, hôm nay đột nhiên lại có thể thấy như vậy, bà ấy cảm thấy thật sự rất xinh đẹp, chính là kiểu vừa đẹp vừa trẻ.
Khó trách thủ trưởng Qúy rất quý trọng, cưới về nhà lâu như vậy vẫn luôn giấu ở trong nhà, cũng không thấy cô đi ra ngoài làm bao giờ, hiện giờ phụ nữ nhà ai mà không có công việc chứ, trừ những người ở nhà trông em bé, ngay cả trước kia vợ của Thái Văn Thân ở phía bắc Tam Bộ cũng luôn phải đi làm.
Hơn nữa hôm qua nghe lão Hà đi cục công an đến đón người thì nghe nói Quý Thần Nham đã ôm cô ấy từ đó về đến tận nhà.
"Đúng vậy, đây là đồng chí tiểu Khương." Dì Lưu nói xong thì nhìn thấy vẻ mặt mờ mịt của Khương Tuệ Ninh, nên liền giới thiệu ve Triệu Xuân Mai,"Đồng chí tiểu Khương, đây là đồng chí Triệu Xuân Mai vợ của quân trưởng."
"Xin chào, đồng chí Triệu." Khương Tuệ Ninh mở đầu duỗi tay ra chào. Triệu Xuân Mai nhanh chóng duoitay ra nắm lại nói: "Đồng chí tiểu Khương, xin chào."
"Đồng chí Triệu, cô ngồi trước đi." Sau khi rút tay vê Khương Tuệ Ninh bắt đầu tiếp đón Triệu Xuân Mai.
Triệu xuân mai khách khí xua tay nói: "Không cần, không cần đâu, tôi đến xin dì Lưu một ít dưa chua, lấy xong sẽ về nhà luôn."
Khương Tuệ Ninh thấy cô ấy khách khí như vậy thì cũng không ép buộc.
Có lẽ hai người không nói lời nào nên hơi có chút ngại ngùng, Triệu Xuân mai cũng không tìm được lời nào để nói, nên liền nói: "Đúng rồi, đồng chí Tiểu Khương, đứa nhỏ nhà tôi là bạn học đang học cùng Tử Thu đó."
Nói xong chị ta liền cảm thấy hối hận, sao có thể nói như vậy, lại còn dám ở trước mặt vợ mới nói chuyện của con riêng?
Đây không phải là có ý gây sự sao?
Nhưng Khương Tuệ Ninh sau khi nghe chị ta nói chuyện con trai, liền nhịn không được liếc nhìn chi ta thêm vài cái, trong sách có nói chị ta có tính tình vô cùng nhiệt tình lại thẳng tính, chỉ là cái miệng không được tốt, nói quá nhiều, hơn nữa còn mau mồm mau miệng, và có chuyện gì ở trước mặt chị ta biết thì chưa từng giữ kín đươc.