[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 123 - Chương 123: Giao Tiếp

Chương 123: Giao Tiếp Chương 123: Giao TiếpChương 123: Giao Tiếp

Khương Tuệ Ninh nghe thấy tiếng đũa rơi trên mặt bàn, sau đó quay đầu nhìn Quý Thần Nham, anh vẫn bình tĩnh, thản nhiên như thế, biết Khương Tuệ Ninh nhìn mình, anh cũng quay lại nhìn cô.

Không biết chuyện gì đã xảy ra, Khương Tuệ Ninh đột nhiên đỏ bừng cả mặt, cô vội vàng cúi đầu húp miếng canh.

Hành động vừa rồi của họ hoàn toàn biến nơi này trở thành hiện trường vung thức ăn chó, Lương Viễn Bội không nói hai lời, anh ta trực tiếp đặt rượu đã giấy từ nãy giờ lên bàn, hét lên: "Hay lắm, Quý Thần Nham. Thế mà tôi không biết cậu chính là người như vậy, cậu không nhớ tình anh em thì cũng đừng trách tôi không niệm tình cũ với cậu. Cậu không thoát khỏi rượu đêm nay đâu."

Biết trước anh sẽ không chuẩn bị rượu nên Lương Viễn Bội dứt khoát tự mình mang đến, thừa dịp này lấy ra toàn bộ.

Khương Tuệ Ninh nhìn thấy Lương Viễn Bội cầm lần lượt ba chai rượu đặt lên bàn thì hơi lo lắng liếc qua nhìn Quý Thần Nham, uống thế này sẽ không có vấn đề gì chứ?

Dường như Quý Thần Nham cũng đã dự đoán được tình hình từ trước, anh nhìn mà lông mày cũng chưa từng cau lại.

Trước kia Khương Tuệ Ninh cũng từng là người say rượu, cô biết để bụng rỗng uống rượu sẽ rất khó chịu nên thừa dịp mấy người họ đang bận rộn rót rượu thì mua thêm canh đưa cho Quý Thần Nham, lại giúp anh gắp thức ăn, nói: "Anh húp chút nước canh, ăn thêm một ít gì đó trước đãi!”

"Cảm ơn." Quý Thần Nham bưng chén canh lên húp hai ngụm, cũng ăn chút gì đó mang tính tượng trưng.

Khương Tuệ Ninh thấy mấy người họ uống rượu như thế thì rất sợ hãi. Đặc biệt là Lương Viễn Bội, anh ta y vào việc mình lớn tuổi nhất, nhìn thấy Quý Thần Nham vừa uống hết ly thứ hai đã vội vàng đưa lên một ly khác.

Cô có cảm giác có lẽ anh ta nhất định phải đánh gục Quý Thần Nham ngay trong đêm nay.

Quý Thần Nham cũng không từ chối. Ban đầu còn có cảm giác mọi người có vẻ sợ anh nhưng sau khi uống hết vài ly, nhìn thấy anh vẫn ôn hòa như thế, mọi người giống như được thả lỏng, nói được hai câu đã hô hào muốn uống rượu.

Lương Viễn Bội lại đứng lên rót cho Quý Thần Nham một ly, sau đó cũng rót cho Khương Tuệ Ninh một ly: "Nói ra thì hôm nay cũng xem như ngày đầu tiên chúng ta gặp được em dâu, em dâu làm thế nào cũng phải uống một ly chứ!"

Thật ra Khương Tuệ Ninh không sợ uống rượu, trước kia bọn cô còn phải thường xuyên uống chất có cồn. Chẳng qua đó là bia, còn rượu trắng thế này thì cô chưa từng uống. Quý Thân Nham nghe Lương Viễn Bội đề nghị, đôi lông mày vốn đang bằng phẳng đã lập tức nhíu lại, giống như cũng trở nên lạnh lùng: "Mấy người đừng bắt nạt cô ấy tuổi còn nhỏ. Tôi uống với mấy người."

Giọng nói lạnh lùng, âm u như thế khiến bầu không khí đang sinh động cũng trở nên tĩnh lặng. Lương Viễn Bội nói: "Được rồi, cậu muốn uống thay cho em dâu thì phải uống ba ly, còn em dâu chỉ cần uống một ly."

Khương Tuệ Ninh nghe xong cảm thấy áp lực này không phải dành cho cô sao? Tất cả mấy người họ chuốt một mình Quý Thần Nham, anh căn bản không chịu đựng nổi.

Cô lập tức đứng lên, bưng ly rượu lên nói mấy câu khách sáo, sau đó đã lập tức uống một ly.

Cay quái

Mọi người cũng biết ý tứ hơn, lại nhìn thấy ánh mắt kia của Quý Thần Nham thì không tiếp tục ép Khương Tuệ Ninh uống nữa.

Uống càng về sau, ngược lại mọi người giống như càng tỉnh táo, cũng không thể mời rượu nữa, họ bắt đầu nhớ lại ngày xưa.

Văn hóa bàn rượu của mấy lão đàn ông đây mà.

Nhưng Lương Viễn Bội nhớ đến nhiều nhất, còn Trang Trạch Hưng và Đồ Quốc An thỉnh thoảng cũng phụ họa theo hai câu.

Trên cơ bản Quý Thần Nham lại không nói lời nào, cảm xúc của anh vẫn thản nhiên, bình tĩnh như thế.
Bình Luận (0)
Comment