[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 130 - Chương 130: Bi Cắt Ngang

Chương 130: Bi Cắt Ngang Chương 130: Bi Cắt NgangChương 130: Bi Cắt Ngang

Hương vị ngọt lành, hơi lạnh lẽo, anh như là một du khách đi bộ trong sa mạc gặp phải một ốc đảo mê người.

Lại như là bị nhốt một nơi giá rét vô cùng lạnh lẽo, đột nhiên có một chồi non lên từ khe hở, giãy giụa hướng về phía trước, chỉ cần một chút cũng đủ làm anh đã biết ngày là mùa xuân sắp tới.

Có một số suy nghĩ điên cuồng kêu gào trong cơ thể anh, anh đã rất cố gắng khống chế, nhưng mấy thứ này giống như viên thuốc độc có vỏ bọc là kẹo, sẽ ăn mòn tư tưởng con người, anh chỉ có thể từng bước từng bước đi theo suy nghĩ đó.

Khoang miệng Quý Thần Nham thoang thoảng mùi vị bạc hà, đôi môi lạnh leo lại mềm mại, nhưng nụ hôn cũng không dịu dàng giống như anh nghị, thậm chí còn có chút hung ác, như là một con sư tử đã ngủ đông rất lâu.

Khương Tuệ Ninh chỉ cảm thấy đầu ong ong lên, cái gì cũng nhớ không nổi.

Cô bị hôn đến mức mặt đỏ tai đỏ, ngón chân căng thẳng, bàn tay không vô thức leo lên cánh tay của anh.

Như là con cá bị mắc kẹt trên bờ, cần lắm một người đưa nước đưa và dưỡng khí.

Đoàn lửa trên eo kia còn đang chậm rãi di chuyển về phía trước. Khuong Tue Ninh cam thay co hong cua minh có khả năng đã bị hạ cổ, luôn muốn phát ra một ít âm thanh mà cô không muốn phát ra.

Cô biết anh uống rượu, có khả năng không rõ mình đang làm gì, nhưng mà cô vẫn tỉnh táo, cô muốn ngăn cản, nhưng luôn là bị anh dẫn dắt theo, đã quên chuyện phải ngăn cản.

Bỗng nhiên cô cảm thấy bụng hơi đau một chút, dưới thân truyền đến cảm giác khó chịu quen thuộc.

Cô đột nhiên bừng tỉnh, vội vàng duỗi tay đẩy người đang đè trên người mình, kết quả không chút sứt mẻ, cô chỉ có thể há miệng cắn môi dưới.

Sức lực không hề yếu.

Người đàn ông "Hít hà" một tiếng, mê mang mở đôi mắt, nguy hiểm nhìn chằm chằm người bên dưới.

Hơi thở của hai người đều không ổn định, nhưng Khương Tuệ Ninh không quan tâm nhiều như vậy, nhân lúc anh ngẩn người, cô trực tiếp linh hoạt lăn xuống giường.

Người đàn cho rằng cô là ngã xuống, duỗi tay muốn bắt lấy cô, nhưng chậm một bước, không bắt được nàng.

Khương Tuệ Ninh còn chưa kịp mang dép lê đã ôm bụng chạy vào phòng tắm.

Nghe được tiếng đóng cửa, Quý Thân Nham cũng tỉnh táo lại, đôi con người vốn còn tan rã đột nhiên ngưng tụ lại.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Sau khi tỉnh táo lại, anh hít sâu một hơi, cơ thể biến hóa làm anh tạm thời không nhúc nhích, mà là nhắm chặt mắt, làm cho mình nhanh chóng bình tĩnh lại.

Chờ đến lúc hoàn toàn bình thường trở lại, anh mới phát hiện ra người đi vào phòng tắm vẫn chưa đi ra.

Anh đứng dậy nhìn thấy dép lê cô không mang, xoay người lấy dép lê cho cô, rồi đi qua gõ cửa: "Khương Tuệ Ninh?"

"Anh đừng đi vào." Khương Tuệ Ninh nghi ngờ có phải đến bên này mình ăn ngon uống tốt phá hay không mà dì cả của cô mới ghé thăm mà như bị rong huyết vậy.

Rõ ràng vừa có cảm giác là cô lập tức chạy tới, nhưng mà quần ngủ vẫn bị dính hết.

Không biết trên khăn trải giường có dính hay không, hiện tại cô không có lấy quần vào đây, không có khả năng lại trần trụi đi ra ngoài.

Mặc đồ do di ra ngoài là chắc chắn không được, quần màu trắng ngà quá dễ thấy.

Quý Thần Nham đứng hai phút, cho rằng mình dọa cô sợ, nên nhỏ nhẹ nói: "Em ra mang dép vào trước đi."

Anh vừa dứt lời, cửa phòng tắm đã được mở ra, Khương Tuệ Ninh vươn một bàn tay ra từ khe cửa.

Quý Thần Nham đưa dép lê lên.

Phanh một tiếng, cánh cửa lại bị đóng lại.

Quý Thần Nham:...

Anh lui về xốc chăn ở mép giường lên, nhìn thấy một mảnh màu đỏ trên khăn trải giường, lập tức hiểu ra.

Anh thở dài, xoay người mở tủ quần áo ra lấy quần áo thay đổi giúp Khương Tuệ Ninh.

Chỉ là khi vừa mở cửa tủ quần áo ra, một chiếc áo màu đen bé tý lập tức lăn ra tới.

Quý Thần Nham khom lưng nhặt lên, trực tiếp vào tận cùng bên trong tủ quần áo của cô, lấy đồ ngủ sạch sẽ rồi mới đi tới gõ cửa.

"Khương Tuệ Ninh, mở cửa lấy quần áo."
Bình Luận (0)
Comment