[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 144 - Chương 144: Chỉ Có Một Mình Em

Chương 144: Chỉ Có Một Mình Em Chương 144: Chỉ Có Một Mình EmChương 144: Chỉ Có Một Mình Em

"Được rồi, anh không nói nữa."

Khương Tuệ Ninh cũng không biết bản thân quay về giường như thế nào nữa, hôm nay cô vừa mới quyết tâm rửa sạch ấn tượng cũ mà bản thân đã để lại trước mặt của Quý Thần Nham, bây giờ lại thành tiến thêm một bước rồi.

Hơn nữa, bây giờ đầu lưỡi cùng môi của cô còn thấy hơi tê, hai chân cũng có chút bủn rủn.

Rõ ràng vừa rồi cô hôn anh nhiệt tính như vậy, chẳng lẽ anh còn không thấy hài lòng sao? Vì sao lại nói ra câu khiến cho cô muốn chui xuống hố như vậy chứ.

Ngay cả khi đèn trong phòng ngủ đã tắt, Khương Tuệ Ninh vẫn cảm thấy mặt của mình nóng như lửa.

Nhưng mà tắt đèn chưa đầy một phút, cô đột nhiên quay đầu lại, vẻ mặt hoảng sợ nhìn về phía Quý Thần Nham, nói: "Anh đang bị thương, chúng ta vẫn nên ngủ riêng sẽ tốt hơn chứ?"

Nếu buổi tối dáng ngủ của cô không tốt động đến vết thương của anh thì phải làm sao?

"Không sao đâu." Trong bóng đêm Quý Thần Nham mở mắt ra, vươn tay ấn Khương Tuệ Ninh nằm xuống.

Khương Tuệ Ninh lại nghĩ đến chuyện của Phùng Giai, mặc dù người của anh vẫn luôn đi theo bảo vệ cô, nhưng cô vẫn quyết định nói với anh ay một chút, hơn nữa lúc đó Phùng Du nói anh đã xảy ra chuyện, có vẻ như lúc đó cô ta cũng không nói dối, chỉ là do cô đã hiểu nhầm thành một loại tai nạn khác.

"Ngày hôm đó, ngoài Phùng Giai chặn đường em ra thì đi theo cô ta còn có cả Phùng Du và cậu của Tử Thư..." Khương Tuệ Ninh còn chưa nói hết câu, cô đã cảm thấy giọng điệu này của bản thân có chút giống như đang mách lẻo vậy.

Cô mở to mắt liếc nhìn về phía Quý Thần Nham.

Trong phòng ngủ không có ánh đèn, nhưng ánh trăng lại rất sáng, xuyên qua cửa sổ chưa kéo rèm cửa chiếu vào, nghiêng nghiêng chiếu vào hai người đang nằm trên giường.

Quý Thần Nham nàm thẳng, một nửa cơ thể của anh được chiếu sáng bởi ánh trăng, nửa còn lại đang chìm trong bóng tối.

Đặc biệt là đôi lông mày, sống mũi cao thẳng giống như đường ranh giới giữa bóng tối và ánh sáng.

Lúc cô chống cằm nhìn về phía anh, con mắt trong bóng tối có vẻ lạnh nhạt đó, dưới sự chiếu sáng của ánh trăng lại khiến cho người ta có cảm giác vô cùng dịu dàng.

Giọng nói trầm thấp của Quý Thần Nham truyền đến: "Em đừng lo, mấy người đó đều không ở Đông Thành nữa." Khương Tuệ Ninh nghe vậy thì hơi sững sờ một chút, khi Quý Thần Nham giải quyết chuyện gì đều không có chút lề mề chậm trễ gì cả.

Những điều này lại khiến Khương Tuệ Ninh nghĩ đến một chuyện khác, với thủ đoạn nhanh như chớp này của Quý Thần Nham, thì theo lý thuyết, Phùng Giai hoàn toàn không có cơ hội nhảy nhót lung tung mới đúng chứ, nhưng theo những gì mà Quý Tử Thư đã nói, thì đây là lần thứ hai cô ta đến gây rắc rối.

Cô ta dường như không hề sợ Quý Thần Nham chút nào, như thể trong tay cô ta đang cầm Thượng Phương Bảo Kiếm vậy.

Cho nên cô ta là chắc chắn rằng Quý Thần Nham cùng lắm chỉ đuổi cô ta đi, vi vậy cô ta mới dám tự tin như vậy?

Nhưng cô thật sự không thể hiểu được, Phùng Giai đang muốn làm gì? Chẳng lẽ cô ta còn muốn tiếp tục nối lại tình xưa? Hoặc là đòi lại quyền nuôi con?

Nếu như có thể thành công thì đã thành công từ lâu rồi, mấy năm nay cô ta cũng không khiến cô ta có một chút sợ hãi nào sao?

Từ trạng thái tỉnh thần của cô ta, Khương Tuệ Ninh chắc chắn rằng cuộc sống của cô ta ở Tây Bắc vô cùng tồi tệ.

Chẳng lẽ đây đều là do Qúy Thần Nham làm? Vậy sao cô ta vẫn không có một chút sợ hãi nào? Khương Tuệ Ninh cảm thấy nổi hết da gà, trong lòng âm thầm nghĩ, Phùng Giai 100% đã gây ra chuyện gì có lỗi với Quý Thần Nham, cho nên mới có thể nhận được sự 'chăm sóc' đặc biệt như vậy.

Chẳng lẽ cô ta thật sự ngoại tình?

Cô cảm thấy trong đầu bản thân bây giờ giống như có mười vạn câu hỏi vì sao đang đợi được trả lời, nhưng những chuyện này, cô cũng không tiện hỏi rõ.

Quý Thần Nham nhìn cô gái không chịu đi ngủ đang chống cằm nghĩ ngợi.

Anh vươn tay bắt cô nằm xuống.

"Khương Tuệ Ninh, từ đầu đến cuối, vợ của anh chỉ có một mình em, đi ngủ đi, muộn rồi đấy."
Bình Luận (0)
Comment