Chương 200: Đừng Giở Trò Xấu
Chương 200: Đừng Giở Trò XấuChương 200: Đừng Giở Trò Xấu
Ở phương diện này, Quý Thần Nham vẫn nghe theo lời của Khương Tuệ Ninh, đúng là cha mẹ vợ cũng sinh hoạt trong hoàn cảnh náo nhiệt như thế này thì tốt hơn.
Nằm ở trên giường, Khương Tuệ Ninh cảm thấy mình đã tìm được cảm giác mà lâu rồi chưa cảm nhận lại được.
Cô lăn lộn từng vòng trên giường, Quý Thần Nham ngồi trước bàn lật từng trang vở Khương Tuệ Ninh học tập khi còn bé. Bàn sách đã được dọn dẹp thanh lý từ rất lâu rồi, chỉ giữ lại một số vở bài tập và sách giáo khoa mà thôi.
"Anh đang nhìn gì đó?" Khương Tuệ Ninh thấy Quý Thần Nham vô cùng im lặng, cô vịn vào phía sau lưng anh, nhoài người lên nhìn thử anh đang xem cái gì. Thế nhưng lại thấy anh đang xem vở bài tập trước kia của mình.
"Cái này không phải chữ em viết đâu." Khương Tuệ Ninh nhìn thấy mấy nét chữ xấu xí, viết lung tung.
Xem ra nguyên chủ cũng chẳng khác cô là mấy, chẳng qua lúc này chữ của cô đã đẹp hơn rất nhiều rồi.
Quý Thần Nham quay đầu nhìn cô, ánh mắt kia giống như đang nói: Ngoại trừ em ra thì không ai có thể viết chữ thế này. "Nào, tôi dạy em luyện chữ." Quý Thần Nham nói xong thì trực tiếp ôm người lên ghế, giúp cô mở vở và lấy viết ra.
Không phải... Ai bảo cô muốn luyện chữ chứ.
Nhưng cô còn chưa kịp từ chối Quý Thần Nham thì đã bị anh đặt ngồi lên ghế, còn nhét bút vào tay cô.
Khương Tuệ Ninh: ...
Cô lập tức im lặng.
"Trước tiên em viết tên của tôi thử xem!"
Khương Tuệ Ninh đành phải vù vù viết xuống may chữ tên của Quý Thần Nham.
Vừa viết xong, biểu cảm trên gương mặt Quý Thần Nham đã lộ ra vẻ không hài lòng lắm, anh trực tiếp ép cô vào trong ngực mình, một bàn tay nắm tay cô đặt lên vỡ, một bàn tay khác bao trùm lấy bàn tay đang cầm bút của cô: "Không phải tôi đã từng dạy cho em rồi sao, khi viết chữ em phải tập trung, tay phải vững vàng.
Vừa nói xong, tay anh đã bao lấy tay cô bắt đầu viết xuống tên của mình.
Khi dạy cô lúc cô còn nhỏ, anh cũng chưa làm thế này với cô, chỉ dạy cô quy tắc ngồi và tư thế cầm bút nên những gì cô học được cũng không nhiều.
Bởi vì anh viết cho cô xem không ít chữ mẫu nên đầu bút lông của cô ngược lại có mấy phần giống với chính mình nhưng chữ viết thì chưa được chỉnh te.
Khương Tuệ Ninh bị chồng mình bắt tập viết chữ suốt nửa tiếng.
Thời đại sau này lúc đi làm việc cô cũng không thường viết chữ lên giấy thế này, không nghĩ đến tốt nghiệp đã lâu như vậy vẫn còn bị bắt luyện chữ. Đúng là lợi hại!
Mà Quý Thần Nham lại dạy cô hết sức chăm chú, tựa như nếu cô viết tên anh không được tốt anh sẽ lập tức buông tay ra.
"Thầy Quý ơi, anh không cần nghiêm túc như vậy, được không? Anh xem tay em sắp gãy mất rồi này."
Khương Tuệ Ninh thấy Quý Thần Nham vẫn chưa buông tay ra, cô bắt đầu giả vờ đáng thương. Ai muốn luyện chữ chứ? Mà cô cũng là người đã trưởng thành, nét chữ đã được hình thành, luyện không tốt được đâu.
"Tôi xoa cho em." Quý Thần Nham đưa tay rút chiếc bút trong tay cô ra, anh ti mi vuốt các đầu ngón tay của cô.
Anh vẫn nửa khom người như thế, ánh mắt rất tập trung nhìn chằm chằm vào tay cô, nghiêm túc lại dịu dàng.
Nhìn thế này cô mới phát hiện lông mi của Quý Thần Nham rất dài, mũi lại thẳng, nhìn góc nghiêng như thế này khiến cho không ai có thể xem thường nhan sắc của anh, mà trên người anh còn toát ra vẻ nghiêm túc, sự kiềm chế vô cùng tốt giống như thần trên trời.
Trong nháy mắt Khương Tuệ Ninh có ý muốn kéo vị thần này xuống.
Thế là cô đã làm như vậy thật, bàn tay còn rảnh rỗi kia của cô lập tức chụp lên hầu kết của Quý Thần Nham, cô cố ý nói khẽ từng chữ một, giọng nói chậm chạp, ấm áp tiến vào tai anh, cô áp sát lại liếm lên vành tai anh: "Ông xã..."
Quý Thần Nham lập tức dừng tay, anh kéo dài khoảng cách giữa hai người, đưa tay giữ lấy chiếc cằm của người mới vừa chơi xấu, bất ngờ cắn mạnh vào môi cô.
"Khương Tuệ Ninh... Đừng giở trò xấu."