Chương 199: Anh Không Muốn Ngủ Riêng
Chương 199: Anh Không Muốn Ngủ RiêngChương 199: Anh Không Muốn Ngủ Riêng
Tôn Hội Vân thở dài nói: "Ninh Ninh, trước kia để con lấy chồng, con không vui mẹ có thể hiểu được nhưng Thần Nham không nợ nhà chúng ta thứ gì cả. Nếu không nhờ có Thần Nham, cha của con đã bị đưa xuống chuồng bò, cả con cũng bị đưa về nông thôn. Lần này các con về đây, mẹ có thể thấy rõ Thần Nham rất tốt với con, mọi việc đều tùy theo con, còn nuôi con trắng trẻo mập mạp đến thế. Con không được cáu gắt, giày vò nó, biết chưa?”
"Nó bận rộn công việc như thế, sức khỏe không được phép xảy ra sai lầm nào. con là vợ, phải biết lo lắng, suy nghĩ cho chồng. Sau khi cha mẹ được một trăm tuổi, con đều phải dựa vào nó. Hai người phải nhường nhịn lẫn nhau, bao dung nhau mới có thể được lâu dài."
"Mẹ, mẹ trách oan Tuệ Tuệ rồi, cô ấy rất ngoan. Thật ra con ăn cái gì cũng không đáng kể, chỉ cần Tuệ Tuệ thích, còn đều muốn ăn chung với cô ấy." Chỉ là thay đổi khẩu vị mà thôi, với anh mà nói cũng chỉ là chuyện râu ria.
Khương Tuệ Ninh nhìn thấy Quý Thần Nham đi ra thì lập tức kéo tay anh lại, nói: "Mẹ, mẹ chỉ biết vu oan cho con. Hừ!" Rõ ràng bàn cơm ở trong nhà thường không có món cay, nhưng mỗi lần Quý Thần Nham đều chọn món có ớt cay. Tôn Hội Vân cũng không ngờ con rể lại che chở cho con gái bà như thế, trong lòng bà đột nhiên vui mừng, nhưng nên lễ độ thì vẫn phải lễ độ.
"Thần Nham, cảm ơn con đã bao dung cho Ninh Ninh của chúng ta như vậy."
"Mẹ, mẹ đừng nói vậy! Tuệ Tuệ là vợ của con, đương nhiên con phải toàn tâm toàn ý bảo vệ cô ấy.
Lời này ngược lại khiến người nghe vô cùng dễ chịu. Nếu Quý Thần Nham đã nói vậy, Tôn Hội Vân đương nhiên sẽ không nói gì nữa, chỉ cần vợ chồng họ hạnh phúc là bà đã yên tâm.
Ăn cơm xong, người trong nhà mang quà tặng ra, bắt đầu đi chào hỏi hàng xóm.
Cảm ơn người ta hôm nay đã chiêu đãi, cũng cảm ơn mọi người đã chăm sóc, giúp đỡ lẫn nhau trong những năm gần đây.
Bình thường những trường hợp như thế này, quà tặng thường là một số bánh ngọt, bánh bích quy là được, nhưng Quý Thần Nham lại chuẩn bị nhiều hơn. Dù sao Tuệ Tuệ cũng là con một, cô rời khỏi nhà mình, cha mẹ cô phần lớn vẫn phải nhờ đến hàng xóm đã chú ý, giúp đỡ cho.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Cho nên chuẩn bị quà cho mỗi nhà đều giống nhau, tất cả đều là đồ hộp, có kẹo sữa thỏ trắng, một hộp sữa mạch nha.
Đừng nói là làm quà chào hỏi hàng xóm mà dùng làm lễ lại mặt thì những vật này đều rất tốt. Hàng xóm nhận lấy quà tặng đều bất ngờ cả, nhưng cũng biết Khương Tuệ Ninh gả cho một người trong sạch, lại còn đối xử với cô rất tốt.
Nếu không vì sao lại còn hết lòng như thế.
Chào hỏi hàng xóm xong đi về nhà còn chưa đến tám giờ tối.
Điều kiện nơi này không được tốt như ở Đông Thành, phòng ngủ không có phòng tắm, chỉ có một phòng tắm bên ngoài phòng khách mà thôi, vì vậy mọi người tắm rửa đều phải xếp hàng cả.
Trong nhà cũng có hai phòng, giường trong phòng Khương Tuệ Ninh là phòng đơn, bình thường nếu hai người ngủ sẽ rất chật chội.
Tôn Hội Vân dự định đến chen chung một giường với con gái để giường lớn ở nhà họ cho Quý Thần Nham ngủ, còn Khương Kiến Dân ngủ ở phòng khách, nhưng Quý Thần Nham lại từ chối.
Anh nói Khương Tuệ Ninh không chiếm bao nhiêu giường cả, hai người họ vẫn có thể ngủ được. Từ khi kết hôn đến nay, trừ phi anh không về nhà ngủ thì hầu như anh và Khương Tuệ Ninh chưa bao giờ tách ra ngủ riêng cả, anh không muốn ngủ riêng.
Về đến phòng ngủ, Quý Thần Nham nói anh có ý định muốn đổi nhà cho cha mẹ vợ nhưng Khương Tuệ Ninh lại từ chối. Hiện tại, quan hệ hàng xóm và gia đình nhà họ rất tốt, cha mẹ chắc chắn sẽ không chịu rời đi, hơn nữa nhà riêng sân riêng tuy có tiện nhưng tình nghĩa hàng xóm qua lại thì không sâu đậm thế này.
Ở đâu được như nơi này, mọi nhà đều quan tâm lẫn nhau, cha mẹ cô ở đây cũng rất tốt, hơn nữa nhà này cũng mới xây, điều kiện không hề kém cỏi.