Chương 204: Làm Chuyện Xấu
Chương 204: Làm Chuyện XấuChương 204: Làm Chuyện Xấu
Mọi người lại sửng sốt thêm lần nữa...
Con mẹ nó, bữa cơm này còn có thể ăn tiếp hay không vậy, làm như mấy người đang ngồi ai chưa kết hôn vậy.
Có cân thiết nói một câu lại khen một câu không, anh làm chúng ta phải tiếp lời như thế nào đây.
Ồ, thư ký Trần còn chưa kết hôn
Quý Thần Nham thật sự không hề khiêm tốn, làm mọi người khó có thể phát triển đề tài nói chuyện này, chỉ có thể vội vàng chuyển đề tài lên người Trần Huy: "Thư ký Trần năm nay cũng 30 rồi đúng không, đi không kết hôn thì không có ai chăm sóc, tôi thấy hôm nay mở họp cậu ho khan rất nhiều lần, vẫn nên chăm sóc tốt cho bản thân đó."
Trần Huy.. Hôm nay hắn không đắc tội với bất kỳ ai đang ngồi đây đúng không.
Khương Tuệ Ninh không ngờ lúc này Quý Thần Nham đã bắt đầu khoe cô ở khắp nơi, sáng sớm cô ngủ đến 8 giờ thì bị mẹ gọi dậy, nói là muốn dẫn cô đi dạo, thuận tiện đi mua đồ ăn.
Khương Tuệ Ninh còn chưa dạo ở nơi này, dù sao ở đời sau mở rộng thành phố, nơi này bị đổi thành khu mới Nam Thành, hơn nữa phía bắc huyện Dung có một chùa chiền có hương khói vô cùng thịnh vượng. Hiện tại là thời kỳ phá bốn, bị khóa lại, nhưng đời sau lại rất nổi tiếng, lúc ấy cô đi công tác có đi ngang qua đây, bị ông chủ lôi kéo đi thành kính cúng bái ba tiếng đồng hồ.
Ông chủ cô là một người nước ngoài hơn bốn mươi tuổi, sau khi ly hôn cũng không tìm được người làm anh ta động lòng, nghe nói thần linh ở nước cô nàng có thể thỏa mãn tất cả nguyện vọng của con người.
Nhưng mà khương Tuệ Ninh đã dẫn anh ta đi nhầm nơi, đưa anh ta đến miếu thần tài cầu nhân duyên, đến miếu nhân duyên cầu tài.
Chờ đến lúc cô rời khỏi, nghe khách hành hương nói mới biết là cô đã dẫn anh ta đi nhầm nơi, nhưng mà sau khi nghĩ lại, dù sao toàn bộ quá trình ông chủ của cô cũng đều nói bằng tiếng nước ngoài, chắc là thần linh không được nhiều tiếng Anh đâu.
Chắc chắn sẽ không tiếp thu được tín hiệu cầu nguyện của anh ta, nên cứ như vậy đi.
Cũng may là cô tương đối chuyên tâm, ở miếu nào cũng cầu tài.
Lúc Khương Tuệ Ninh đi xuống lầu thì nhìn thấy cha mình đang làm nghề mộc ở trong sân.
"Ba đang làm cái gì vậy?"
Khương Kiến Dân là giáo viên, nhưng mà nghề mộc cũng không kém, ở thời đại này, mỗi người đều không chỉ có một loại kỹ năng.
"Đổi một chiếc giường cho các con. Thật ra linh kiện đã nhờ thợ mộc đóng từ sớm rồi, chỉ là van luôn đặt ở đây nên có chút mùi mà thôi."
Lúc này Khương Tuệ Ninh trở về mà không thông trước, là ngày hôm sau tới, trước đó một ngày, Quý Thần Nham mới bảo người đến cửa thông báo.
Cho nên ngày hôm qua ông cũng quên mất chuyện phải nhanh chóng lắp ráp giường
Nghĩ đến con rể mới có dáng người cao lớn như vậy, nói không chừng chen chúc trên chiếc giường nhỏ cả đêm cũng chưa ngủ ngon giấc. Cho nên sau ăn cơm xong, ông lập tức chạy xuống lầu lắp ráp chiếc giường, buổi chiều lại nhờ hàng xóm nâng đi lên là được.
Khương Tuệ Ninh vẫn cảm thấy muốn đổi một chiếc giường lớn một chút, mặc dù Quý Thần Nham ôm mình ngủ cũng được, nhưng cô vẫn là thích lăn hơn.
Bị anh ôm quá tiện lợi cho anh làm chuyện xấu.
Tôn Hội Vân dự định chạy xe đạp chở Khương Tuệ Ninh đi mua đồ. Vốn dĩ hàng xóm nói muốn cho các cô mượn một chiếc xe, hai người chạy xe đi sẽ tiện lợi hơn, nhưng Khương Tuệ Ninh không có mượn, bởi vì cô phát hiện hình như mình có hơi sợ loại xe đạp có dàn ngang ở phía trước này.
Không tiện lợi bằng xe đạp công cộng thấp bé của đời sau.
Tôn Hội Vân nghĩ con gái hầu như chưa từng chạy xe đạp, nên cũng không đồng ý, vẫn là mình chở sẽ yên tâm hơn.
Thật ra huyện Dung cũng không nhỏ, nơi này rất gần Nam Thành, cho nên trông có vẻ khá phồn hoa, không giống như các huyện nhỏ khác.
Tôn Hội Vân dẫn Khương Tuệ Ninh đi dạo một hồi lâu trước, bởi vì giữa trưa muốn nhờ đồng nghiệp thay ca một chút nên trực tiếp chở con gái đến Cung Tiêu Xã.
Đồng nghiệp của bà cũng biết Khương Tuệ Ninh, bà ấy rất là ngạc nhiên khi nhìn thấy bà dẫn theo con gái lại đây.