[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 280 - Chương 280: Đêm Ruc Rỡ

Chương 280: Đêm Ruc Rỡ Chương 280: Đêm Ruc RỡChương 280: Đêm Ruc Rỡ

Pháo hoa bây giờ cũng chưa có nhiều màu như những đời sau, tuy rằng là đơn giản nhưng cũng là thứ mà bọn họ đã chờ mong một năm.

Hà Ngộ nghe nói nhà họ Quý đêm nay sẽ bắn pháo hoa nên liên dẫn em gái qua đây xem náo nhiệt, khi hai người nhìn thấy Khương Tuệ Ninh thì liền kêu một tiếng dì nhỏ, sau đó liền bắt đầu giúp Quý Tử Thư đốt pháo hoa.

"Quý Tử thư đây là năm đầu tiên nhà cậu ăn tết ở Đông Thành phải không?"

Quý Tử Thư gật đầu,"Đúng vậy."

Hà Ngộ nói: "Tuy rằng người mẹ kia đối xử với cậu không tốt, nhưng thật ra cũng làm cho nhà cậu náo nhiệt hơn không ít, trước kia khi tết đến tôi đi qua nhà cậu đều lạnh như băng, thật sự rất dọa người."

Quý Tử Thư ngừng động tác ở tay lại, đầu tiên nhìn thoáng qua chỗ Khương Tuệ Ninh đang đứng, thấy cô vẫn vui vẻ như cũ mới hạ giọng nói: "Ai nói cho cậu biết dì ấy đối xử với tôi không tốt?"

"Không phải thời gian trước cậu thấy dì ấy như là mèo thấy chuột sao?"

"Thả rắm đi, đừng nói hươu nói vượn, dì ấy rất tốt."

"Quý Tử Thư, cậu vậy mà lại mắng ra câu thô tục vậy à?" Hà Ngộ dường như là không tin nổi chuyện vừa xảy ra, nên giọng nói cũng lớn hơn một chút.

Đây chính là lần đầu tiên cậu ấy nghe thấy Quý Tử Thư tức giận mắng ra những lời này, trước kia chỉ cần bọn họ nói một chút, Quý Tử Thư còn nói bọn họ là thô tục.

Quý Tử Thư nhìn bộ dạng không quá thông minh của cậu ấy, nên không muốn để ý đến cậu.

Nhưng mà Hà Ngộ lại không cho là đúng còn ôm lấy bờ vai của cậu nói: "Người anh em, xem ra là tôi nghĩ sai rồi, người mẹ nhỏ này của cậu đúng thật là đã chinh phục được cậu, bằng không cậu cũng sẽ không bảo vệ dì ấy như vậy, nhưng mà tôi rất tò mò đấy, dì ấy làm cách nào có thể chinh phục được cậu vậy? Bởi trông cậu cũng không giống người dễ lừa cho lắm."

"Liên quan cái rắm gì đến cậu, nhanh cút xa ra một chút." Quý Tử Thư nói rồi liền nhấc chân lên định đá Hà Ngộ, Hà Ngộ cũng nhanh chóng tránh ra, cậu ấy còn mách lẻo gọi Khương Tuệ Ninh ở bên kia,"Dì nhỏ ơi, Tử Thư nhà dì bắt nạt cháu."

Tuy ràng Khương Tuệ Ninh không biết rằng ở bên đó hai người nói gì, nhưng nhìn hàng động vừa rồi của hai người họ, cô liền khẳng định chắc chắn là Hà Ngộ gây chuyện trước, liền đi qua bênh vực người nhà mình,"Là cậu bắt nạt Tử Thư nhà chúng tôi thì có, tôi đều thấy hết."

"Ôi, di nhỏ, đây là dì đang thiên vị người nhà mình đó." "Đúng vậy." Khương Tuệ Ninh hào phóng thừa nhận, sau còn lấy nắm tay đưa về phía cậu ấy, trêu chọc,'Về sau cậu mà còn dám trêu chọc Tử Thư nhà chúng tôi, tôi sẽ đánh cậu thật đó."

"Thật đáng sợ, Quý Tử Thư, cậu vậy mà lại có người giúp đỡ."

Quý Tử Thư không để ý tới cậu ấy, mà quay qua hỏi Khương Tuệ Ninh: "Dì có muốn chơi pháo hoa nhỏ này không hay là muốn pháo hoa lớn tự nổ trên bầu trời."

Cái loại pháo hoa nở trên trời này Khương Tuệ Ninh biết, chính là loại kêu một tiếng sau đó bay lên trời, rồi sau đó nổ tung, cô cảm thấy loại này không những không đẹp mà còn rất đáng sợ, liền nói: "Tôi lấy một cái pháo hoa nhỏ đi."

Thời điểm Quý Thần Nham đi ra, thì đã thấy Khương Tuệ Ninh đang đứng ở xa xa đốt lửa, cô đúng là kiểu vừa nhát gan lại vừa mải chơi, thấy lửa vừa chạm vào dây chưa kịp nổ đã chạy trở về.

Nhìn thấy cô bối rối hoang mang, anh sợ cô thật sự ngã ra đất, nên anh sợ hãi nhanh chóng chạy đến duỗi tay ôm lấy cô vào lòng.

Tình cờ lúc này pháo hoa nhỏ chưa được nổ đã được Quý Tử Thư đốt lại lần nữa, mỗi pháo đều liên tiếp, liên tiếp được đốt, cái thứ nhất vừa mới lên, cái thứ hai liền được đốt, cứ như thế bầu trời liền rực sáng như là ánh đèn đuốc, thật vô cùng rực rỡ. Khương Tuệ Ninh nhào vào lồng ngực của Quý Thần Nham, pháo hoa chiếu sáng hai người, ánh sáng và bóng tối cứ như vậy lướt qua hai người, từng chút một.

Khương Tuệ Ninh cười thoải mái, Quý Thần Nham vô cùng yêu thường nhìn về phía cô.
Bình Luận (0)
Comment