[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 296 - Chương 296: Tự Tin Vậy Sao?

Chương 296: Tự Tin Vậy Sao? Chương 296: Tự Tin Vậy Sao?Chương 296: Tự Tin Vậy Sao?

"Chia sẻ chứ. Chỉ cần không có vấn đề gì thì em sẽ không khách sáo." Khương Tuệ Ninh kích động, ngày mai đến nơi làm việc cô sẽ lập tức kể chuyện này với mọi người, phải khiến họ biết trên đời này còn có tình yêu đẹp, miễn cho sau này đừng ủ rũ cúi đầu nữa."

Lúc này Quý Thần Nham mới lấy tài liệu từ trong túi văn kiện thư ký Trần mang đến đặt lên bàn, tài liệu một chồng rất dày, thư ký Trần căn bản đã ghi chép lại toàn bộ những tin tức mình thu được vào đây rồi.

Trong tài liệu còn kẹp lấy mấy tấm hình, người trong hình mặc quân phục, chẳng qua không có tấm nào là chụp ngay mặt.

Khương Tuệ Ninh thấy Quý Thần Nham cũng không có ý không muốn cô nhìn thì cô bước đến gần anh.

Thư ký mới có mặt mũi rất kiệt xuất, anh tuấn, nhìn qua cũng thấy là mặt lạnh, góc cạnh rõ ràng, chỉ có đôi mắt hơi nheo lại làm lộ chút vẻ ngang tàng.

Nhìn ảnh chụp cũng có thể cảm nhận được sự mê hoặc vô tình phát ra.

Người trong hình dường như còn khá trẻ, hai mươi hai tuổi đã làm thư ký của Quý Thần Nham, đã vậy lại còn nhận vị trí trực tiếp từ thư ký Trần. Chẳng qua dù thường ngày Khương Tuệ Ninh đều nhìn dáng dấp đẹp trai giống như Quý Thần Nham nhưng cô vẫn không kìm được phải nhìn người trong hình này nhiều hơn, vừa đẹp trai vừa phóng khoáng.

"Đẹp không?"

Quý Thần Nham thấy Khương Tuệ Ninh nhìn chằm chằm vào ảnh chụp, anh đặt ảnh chụp lên bàn, duỗi tay kéo người vào ngực mình, để cô ngồi trên đùi mình.

Sau đó nâng cằm cô lên, cười như không cười hỏi.

Khương Tuệ Ninh cười ha ha, đôi mắt hạnh đảo quanh, đưa tay ôm cổ người đàn ông, hôn anh một cái mới nói: "Em không nhìn anh ta."

"Cậu ta?" Quý Thần Nham cười gan một tiếng: "Em không nhìn làm sao biết tôi nói gì?"

Khương Tuệ Ninh: ...

Đệt! Người này thật sự quá xảo trái!

"Ông xã, anh đẹp trai nhất. Em chỉ cảm thấy anh ta trẻ tuổi, sao có thể làm thư ký của anh được."

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Quý Thần Nham buông bàn tay đang giữ cằm cô lại, gom tài liệu trên bàn đến trước mặt Khương Tuệ Ninh: "Nếu em đọc lý lịch của cậu ta xong, em sẽ không cho là như vậy nữa."

Khương Tuệ Ninh đọc lướt qua một lần, hồ sơ đúng là rất xuất sắc, xuất sắc đến mức khiến người ta có cảm giác mình chỉ là rác rưởi so với người ta.

"Thật sao? Nhưng vừa đến đã tiếp nhận công việc của thư ký Trần, lỡ anh ta không thích ứng được, làm việc không tốt thì sao?"

"Biết cậu ta là ai không?" Quý Thần Nham nhìn đáng vẻ Khương Tuệ Ninh nghiêm túc xem tài liệu, anh gom lại tất cả tài liệu cho vào túi hồ sơ, lại ném mấy tấm ảnh vào.

Khương Tuệ Ninh hỏi: "Là ai vậy?"

"Con trai của lãnh đạo."

"A, là con trai của chú Vạn?" Khương Tuệ Ninh rất ngạc nhiên, sau đó cô lập tức hỏi tiếp: "Không đúng. Chú Vạn họ Vạn, người này lại họ Tống."

"Tự cậu ta sửa lại tên, lấy họ mẹ, cuối cùng cậu ta đã cắt đứt quan hệ với cha mình." Quý Thần Nham nghĩ đến cậu em trai nhỏ tuổi này thì lại đau đầu.

Lãnh đạo không kiểm soát được anh ta nên trực tiếp ném đến chỗ anh bên này, còn nói nếu không tốt cũng không cần để anh ta ra Tam Bộ.

Khương Tuệ Ninh không ngờ loại người như Vạn Minh Sâm lại không có cách nào nắm được con trai mình: "Anh ta cắt đứt mối quan hệ với chú Vạn, sau đó nhờ cậy anh sao?"

Quý Thần Nham cười cô ngây thơ: "Bị cha của cậu ta ép buộc đến đây." "Ô." Khương Tuệ Ninh nhớ đến trước đây cô từng xem trên tỉ vi nên hơi lo lắng, hỏi: "Vậy anh ta sẽ không cố ý làm trái ý anh chứ?" Tống Văn Dã có thân phận thế nào, con người anh ta còn dám khiêu khích cả cha của mình, đoán chừng cũng có thể không để Quý Thần Nham vào mắt.

Mà anh ta lại là con trai của Vạn Minh Sâm, Quý Thần Nham căn bản không thể xử phạt anh ta.

Quý Thần Nham sờ vào chóp mũi cô, khóe miệng tràn ý cười: "Cậu ta dám?"

"Thủ trưởng Quý, anh tự tin vậy sao?"

Lông mày anh tuấn của Quý Thần Nham hơi nâng lên, anh dựa sát vào tai cô, giọng nói trầm thấp giống như thổi qua màng nhĩ của cô: "Ngoại trừ em, đời này không ai khiêu khích được tôi."
Bình Luận (0)
Comment