[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 299 - Chuong 299: Nguoiloihainhat

Chuong 299: NguoiLoiHaiNhat Chuong 299: NguoiLoiHaiNhatChuong 299: NguoiLoiHaiNhat

Quy Than Nham di vao phong lam viec hoi hai câu xong lại ngồi xuống mang giày giúp cô, sau đó mới xoay người bế cô lên: "Chân em phù lên rồi, đừng đi bộ nữa. Tôi ôm em ra ngoài."

Trước kia Khương Tuệ Ninh cảm thấy như thế này không được tốt lắm, nhưng lần này cô nhìn thấy chị Chu còn đứng ở phía xa nhìn đến nên không từ chối, khoác tay lên ôm cổ Quý Thần Nham.

Quý Thần Nham không ngờ hôm nay Khương Tuệ Ninh ngoan ngoãn như vậy, anh cho rằng do cô bị phù chân nên khó chịu.

Lúc anh ôm cô đi ra, đi ngang qua chị Chu, Khương Tuệ Ninh còn cố ý nhướng mày nhìn chị ta.

Tuy đây chỉ là động tác nhỏ nhưng Quý Thần Nham vẫn chú ý thấy được Khương Tuệ Ninh làm động tác khiêu khích thế này.

Quý Thần Nham hiểu rõ Khương Tuệ Ninh không phải người thích đi khiêu khích bất kỳ ai. Anh lạnh lùng lướt qua chị Chu. Là một gương mặt lạ hoắc.

Bởi vì còn ôm người trên tay, anh cũng không nói gì, chỉ trực tiếp rời đi.

Chờ đến khi chân trước họ vừa rời đi, chân sau chị Chu đã lôi kéo đồng nghiệp gần đó, hỏi: "Người vừa rồi là ai?" Liên đoàn phụ nữ của thành phố không có quá nhiều người, họ đều biết Quý Thần Nham, cộng thêm trong khoản thời gian này khi Quý Thần Nham có thời gian rảnh sẽ tự mình đưa rước Khương Tuệ Ninh đi làm nên tất cả mọi người đều biết.

"Quý Thần Nham, thủ trưởng Quý của Đông Tam Bộ.

"Khương Tuệ Ninh là vợ anh ta?” Chị Chu không tin được hỏi lại.

"Đúng vậy. Tình cảm vợ chồng họ khá tốt, thủ trưởng Quý rất yêu thương vợ mình. Từ khi đồng chí Khương đi làm bên này, hầu như mỗi ngày anh ấy đều đến đón, lúc cô ấy còn chưa mang thai, khi có thời gian anh ấy cũng tự mình đến đón."

Chị Chu cười nhưng trong lòng thì "hừ" một tiếng, nói: "Nhìn không ra một cô gái còn nhỏ như thế lại rất có thủ đoạn."

"Chị Chu, chị không nên nói như vậy! Vợ chồng người ta hòa thuận thì có thủ đoạn gì? Chị cũng đừng nói lung tung về đồng chí Tiểu Khương, nếu để truyền đến tai thủ trưởng Quý lại không biết sẽ thế nào đâu."

Chị Chu ở nơi trước kia lập được công lớn nên mới đặc biệt được điều đến Ủy ban thành phố, chị ta luôn cảm thấy bản thân mình cực kỳ lợi hại. Thế nhưng khi đến ủy ban thành phố rồi mới phát hiện những gì mình đã từng làm được căn bản không được tính là gì cả. Nhưng chị ta vất vả lắm mới đến được đây nên suy nghĩ phải lập được uy phong cho mình bằng cách đè được người nhỏ tuổi nhất, ai ngờ người nhỏ tuổi nhất lại là người lợi hại nhất.

Chẳng qua chị ta cũng không thèm để ý, dù sao chị ta cũng đã lập được công lớn, chị ta không tin họ có thể khai trừ được mình.

Từ sau khi Khương Tuệ Ninh bắt đầu bị phù chân, mỗi đêm Quý Thần Nham đều pha nước ấm cho cô ngâm chân.

Ghế trong phòng tắm rất thấp nên anh không cho cô vào, mỗi đêm anh đều bưng nước ấm đến giường ngủ, để cô ngồi trên giường, còn mình thì ngồi bên dưới xoa bóp chân cho cô.

Đêm nay, Khương Tuệ Ninh mới vừa cho chân vào nước ấm thì không nhịn được phải "A' một tiếng.

Quý Thần Nham nhấc chân cô lên đặt lên đùi mình, anh dùng tay thử nhiệt độ của nước, vội vàng hỏi: "Nước quá nóng sao?"

Môt tay Khương Tuệ Ninh nâng bụng, một tay khác lại phủ lên bụng mình, biểu lộ trên mặt rất khó chịu.

Quý Thần Nham căng thẳng không biết làm thế nào, cũng may tình trạng này của Khương Tuệ Ninh cũng không lâu, vài giây đồng hồ sau cô giống như bình tĩnh lại, nói: "Quý Thần Nham, mấy đứa con của anh có phải đang đánh võ trong bụng của em không? Em vừa bị đá rất đau." Quý Thân Nham đứng lên ôm cô đến giữa giường, lại dùng gối đầu làm đêm lưng ở đầu giường cho cô dựa vào: "Vậy tôi phải dạy dỗ chúng một lúc. Sao có thể quậy phá như vậy?"
Bình Luận (0)
Comment