Chương 310: Sau Khi Sinh
Chương 310: Sau Khi SinhChương 310: Sau Khi Sinh
Quý Thần Nham chăm sóc cho Khương Tuệ Ninh vô cùng cẩn thận, điều này cũng được thể hiện ở tất cả các khía cạnh.
Sau khi thuyết phục được Khương Tuệ Ninh, anh liền bắt đầu giúp cô lau người.
Cuối cùng rửa mặt giúp cô, lau trước ngực, bởi vì chờ khi cơ thể cô khôi phục lại thì sẽ phải cho em bé bú sữa.
Trên cổ tay anh còn mang theo dây thun, vì tóc của cô vừa dài lại vừa dày cho nên tóc được chia sang hai bên và búi lên trên đỉnh đầu, vì vậy càng nhìn lại càng thấy cô nhỏ tuổi.
Nhưng mà bởi vì sinh đứa nhỏ, nên nét trẻ con trên mặt cũng giảm bớt không ít, và nhiều thêm vài phần dịu dàng.
Cơ thể của cô đã được khôi phục gần như là hoàn toàn, khuôn mặt tái nhợt cũng dần có thêm chút sắc hồng, Quý Thần Nham đem giường đẩy ra, thêm cho cô một chiếc gối đầu mềm để lót đầu.
"Quý Thần Nham nhanh đi đem bảo bảo ôm về."
Sau khi cơ thể Khương Tuệ Ninh khôi phục, thì lúc nào cô cũng muốn ôm mấy đứa nhỏ của mình.
"Hai bảo bảo có cha mẹ và Tử Thư trông, em nghỉ ngơi một lát đi, chút nữa tôi sẽ ôm hai đứa qua đây" Anh đau lòng Khương Tuệ Ninh, sau khi sinh xong cô vẫn đang bài trừ sản dịch, nên anh vẫn luôn giữ ở bụng cô, còn cô vẫn đau đến mức tay phát run lên.
Vừa rồi lúc lót gối đầu đỡ cô anh còn thấy hai tay cô không có sức lực, nên anh càng có chút ích kỷ muốn cô nghỉ ngơi nhiều hơn một chút.
Buổi trưa cô mới đi vào phòng sinh, bây giờ đã là chập tối, giường của cô nằm được sắp xếp ở bên cạnh cửa sổ, ánh dương chiều tà qua cửa sổ chiếu vào trong, từng chút, từng chút chiếu lên thân hình nhỏ xinh của cô.
Giữa thời khắc giao thoa giữa ánh sáng và bóng tối này, nhìn cô yên tĩnh như là một tiên nữ trên trời vậy.
Đôi mắt cô vẫn như lúc ban đầu vô cùng trong trẻo, nhưng mà cô đã vì anh mà chuyển từ một thiếu nữ biến thành một người phụ nữ dịu dàng, sự ngây thơ vẫn còn đó, nhưng sự dịu dàng đã được chèn thêm vào.
Cô cho anh một mái ấm cũng như là cho anh hai đứa nhỏ, làm cho thế giới của anh có nhiều màu sắc hơn.
Sự thỏa mãn và tình yêu thương đối với cô trong chớp mắt liền tràn ngập lấp đầy trái tim anh, nó đung đưa qua lại trong lồng ngực anh, làm cho người ta cảm thấy không khí trong nháy mắt liền tràn ngập vị ngọt. Quý Thần Nham ngôi ở bên cạnh cô, đêm cô gái nhỏ nhắn của mình kéo vào trong lông ngực của bản thân, rồi hết lần này đến lần khác vuốt ve khuôn mặt cô, rồi ở môi cô đặt lên nhiều nụ hôn thật là nhẹ nhàng,"Tuệ Tuệ, tôi yêu em, thật sự vô cùng yêu em."
Bây giờ cũng chỉ muốn ôm cô, nói đi nói lại những lời yêu thương, những lời anh chưa kịp nói đã trở thành sợi dây ràng buộc ôm chặt cô vào lòng.
Anh hận không thể thiên biến vạn hóa nói thêm nhiều lần nữa, nhưng mỗi một lần khi nói ra những lời này đã khắc sâu vào đáy lòng của anh.
Khương Tuệ Ninh phát hiện miệng của Quý Thần Nham hôm nay vô cùng ngọt, trước kia anh dường như không thích nói ra miệng mấy lời yêu thương này, nhưng hôm nay anh đã nói ra rất nhiều lần.
"Quý Thần Nham, sao hôm nay miệng anh lại ngọt như vậy?"
Khương Tuệ Ninh duỗi tay nhéo cằm anh, anh cũng theo cô dùng chiếc cằm đầy râu mới mọc của mình cọ vào tay cô.
"Chỉ có hôm nay mới ngọt sao?"
Khương Tuệ Ninh cười, không nghĩ tới thủ trưởng Quý còn có lúc so đo như vậy, bị anh cọ vào đến ngứa ngáy, cô vội vàng muốn trốn, nhưng lại bị anh phát hiện ra bắt lấy lại tay cô, rồi không ngừng chà xát. "Vẫn luôn ngọt ngào như vậy" Khương Tuệ Ninh cười nhẹ xin tha,"Anh so với đại bạch thỏ còn ngọt hơn."
Quý Thần Nham cúi đầu hôn cô, thời điểm chạm vào môi, lưỡi anh cũng nhanh chóng thâm nhập vào khoang miệng của cô.
Khương Tuệ Ninh nhanh chóng duỗi tay đẩy anh ra, bởi vì khi sinh đứa nhỏ nên miệng cô vẫn tràn ngập vị đắng, sau khi súc miệng uống nước xong thì vẫn như cũ, không giảm bớt chút nào.
Cho nên khi Quý Thần Nham hôn cô, cô liên muốn trốn tránh.
"Miệng của em rất đắng."