Chương 319: Nếu Em Không Thích Anh Thì Sao?
Chương 319: Nếu Em Không Thích Anh Thì Sao?Chương 319: Nếu Em Không Thích Anh Thì Sao?
Khương Tuệ Ninh xoay người đi sang ôm lấy Quý Thần Nham, ngửa đầu, đôi tay ôm lấy mặt anh, vươn những ngón tay mảnh khảnh lướt qua ngũ quan của anh.
Ngũ quan anh rất sâu, cằm góc cạnh rõ ràng, xương mày cao, hai mày kiếm đậm tà phi nhập tấn”.
[*] Tà phi nhập tấn: Ý chỉ lông mày hơi xếch vào trong tóc mai.
Lông mi vừa dày vừa dài, ánh mắt thâm thúy, khi nhìn người khác nếu không trưng biểu cảm nghiêm túc sẽ rất thâm tình.
Theo cách nói của đời sau, ngoại hình của anh được mô tả là có gương mặt người mẫu, không góc chết 360 độ, mỗi góc độ đều làm cho người khác mê muội.
Ngoại trừ gương mặt này thân phận anh càng không có chỗ để chê, theo lý thuyết mặc kệ là ở đâu anh cũng tồn tại một cách cao cao tại thượng, đối với ai cũng có thể dùng cái nhìn khinh thường, thậm chí yêu cầu người khác phải phục tùng hoàn toàn.
Cố tình anh không phải người như thế, trong cuộc sống thường ngày sự chăm sóc và quan tâm của anh dành cho bản thân cô đã vượt quá mức tưởng tượng, lúc ở cữ của mấy đứa trẻ toàn do anh thay, mang thai ngoại trừ tắm rửa cho cô còn giặt cả quần áo, bao gồm nội y...
Anh không hề oán hận câu nào, còn rất tinh tế nhận ra được sự thay đổi cảm xúc của cô, cho cô đủ sự ôn nhu và thiên vị.
Khương Tuệ Ninh nghĩ nếu không gặp được Quý Thần Nham, ở thời đại này cô tùy tiện gặp được một người, khả năng sẽ không sống sung sướng như thế này.
Cơm áo vô ưu lại vô lo vô nghĩ vẫn luôn được coi là một chuyện hiếm có.
Đầu tiên không nhắc đến ở thời này chủ nghĩa người đàn ông càng nặng hơn, cho dù ở đời sau, số người cưng chiều vợ như thế này rất ít.
Cô có vận khí gì, mà có thể nắm chặt một người đàn ông ưu tú như thế ở trong tay mình.
Khương Tuệ nói không tự hào chắc chắn là giả, nhưng cô cảm thấy rất lạ tại sao với diện mạo thân phận này Quý Thần Nham lại thích bản thân mình chứ? Thật ra lúc ấy anh hoàn toàn có thể giải quyết chuyện báo ân với ba, không cần phải đồng ý cưới mình.
"Quý Thần Nham, vì sao anh lại thích em? Anh nói xem có phải anh nhất kiến chung tình với em hay không?"
Vì sao anh thích em, em có chỗ nào khiến anh ấn tượng, đại khái hôn nhân là vấn đề mà phụ nữ thích hỏi nhất, không liên quan đến việc tìm tòi nghiên cứu sự thật, chỉ muốn anh nói vài câu dễ nghe để dỗ mình.
Mà Khương Tuệ Ninh cảm thấy ưu điểm trên người mình không nhiều, một người rất bình thường, lại được thần thiên vị, đại khái cũng chỉ có gương mặt này, rốt cuộc từ nhỏ đến lớn lời khen mà cô được nghe nhiều nhất là xinh đẹp.
Thành tích học tập cũng không quá ưu tú, tuy rằng với vận may cực lớn cuối cùng cô vẫn bước vào một trong những trường đại học kỹ thuật hàng đầu cả nước.
Nhưng cô biết đầu óc mình cũng không thông minh như thế.
Cùng lắm chỉ là một người khá may mắn.
Cô hỏi rất tùy ý, Quý Thần Nham lại suy nghĩ rất nghiêm túc, ánh mắt vẫn dừng lại trên gương mặt cô như cũ, chuyên chú lại thành kính, tựa như đang nhìn ánh sáng duy nhất trong thế giới của mình.
"Ừ, nhất kiến chung tình." Quý Thần Nham cọ cọ gương mặt cô, ngoại trừ nhất kiến chung tình anh không biết nói gì.
Rốt cuộc trước kia, anh tự nhận cũng không có ý nghĩ gì dư thừa với cô, đại khái trái tim đã sớm chọn cô, nên chỉ yên lặng chờ cô lớn lên.
Nếu không thì anh không thể giải thích, khi có thư từ Nam Thành gửi đến anh đã buông hết mọi việc để đi đón cô, khi để ý phát hiện không phải cô sẽ quay người rời đi.
Mà lại chờ đợi cô, sẽ dung túng cô vô hạn, đại khái đây là nhất kiến chung tình đi, chung tình với trái tim, đầu óc cũng sẽ hồ nháo theo trái tim, không có đạo lý øì.
Khương Tuệ Ninh không nghĩ đến Quý Thần Nham lại thẳng thắn thừa nhận như thế, tiếp tục hỏi: "Nếu em không thích anh thì sao?"