Chương 318: Vừa May Mắn, Vừa Mâu Thuẫn
Chương 318: Vừa May Mắn, Vừa Mâu ThuẫnChương 318: Vừa May Mắn, Vừa Mâu Thuẫn
Quý Thần Nham cố ý dành thời gian để ở cạnh vợ, tạm thời không tới ba Bộ, thư ký mới Tống Văn Dã xử lý công việc thay anh, chỉ có những chuyện lớn không thể tự quyết định được mới tới tìm anh thôi.
Khương Tuệ Ninh thì được hầu hạ rất tốt, lúc ở nhà như không có tay vậy.
Quý Trung Đình có hai cháu gái nhỏ nên vô cùng vui vẻ, đã bắt đầu gọi điện thoại cho bạn bè thân thích ở thủ đô, đến cả chiến hữu trước kia cũng không tha, chỉ cần có số điện thoại thì ông ay sẽ liên lạc hết.
Vốn là một ông cụ nghiêm túc, nhưng bây giờ có thể thường xuyên nghe thấy tiếng cười của ông.
Sau khi về nhà được năm ngày, bé Đường và bé Điềm sẽ được vào hộ khẩu, Quý Thần Nham đi tìm giấy chứng nhận kết hôn của hai người ra.
Khương Tuệ Ninh còn chưa thấy giấy chứng nhận kết hôn của mình bao giờ nên nhanh tay cầm lấy, đó là một cuốn sổ nhỏ màu đỏ, không có ảnh chụp, bên trên viết mấy chữ giấy chứng nhận kết hôn thật to.
Bên dưới còn có tên, tuổi của hai người, mặt sau là tự nguyện kết hôn cùng với một đống chữ viết, đầy cả trang giấy đỏ. Cô nhớ ra lúc lấy giấy chứng nhận kết hôn thì không phải là mình, đến ký tên cũng không phải tự mình ký nên mất hứng thú đóng giấy chứng nhận kết hôn lại đưa cho Quý Thần Nham.
Quý Thần Nham thấy vẻ cô đơn trong mắt cô thì hiểu ngay cô đang nghĩ gì, anh đi vòng ra sau lưng ôm lấy cô, cầm tay cô mở giấy chứng nhận kết hôn ra.
"Nhìn kỹ lại xem."
"Nhìn cái gì?" Khương Tuệ Ninh không muốn xem.
"Tên hai người đều là tôi viết, Tuệ Tuệ quên mất chữ của em là ai dạy à?" Hồi trước anh cũng không dắt Khương Tuệ Ninh kia đi lãnh chứng, mà là xếp người của cục dân chính tới nhà.
Lúc đó anh cũng không hiểu tại sao mình lại không để cô ấy ký tên vào, mà anh lại tự đổi tay để viết, dù sao khi còn nhỏ đã xem qua rất nhiều chữ viết của cô nên có thể dễ dàng viết ra nét chữ của cô.
"Thật ư?" Khương Tuệ Ninh nghe xong thì vui vẻ, nhanh chóng cầm giấy chứng nhận kết hôn lên nhìn thử, thấy đúng là tên mình có hơi giống như là tự mình viết.
Nhưng vì đều do Quý Thần Nham viết nên ít nhiều gì cũng lộ ra nét chữ đẹp.
"Đương nhiên, tôi nói rồi mà, tôi chưa từng có ai, chỉ có bạn nhỏ nhà chúng ta thôi." Thật ra tất cả ký ức của anh vê Khương Tuệ Ninh chỉ ngừng lại ở đoạn còn nhỏ, còn khi anh tới Nam Thành đón cô thì rõ ràng là cùng một gương mặt, nhưng anh lại cảm thấy người đó rất xa lạ.
Thế nên sau khi đưa cô về, cô không vui nhưng anh cũng không có cảm giác gì, cứ để cô ở lại lầu hai còn phòng ngủ của anh luôn ở lầu ba.
Đúng lúc ấy nơi trú quân xảy ra chuyện nên anh rời đi lúc nửa đêm.
Anh không ngờ khi quay về từ nơi trú quân thì Khương Tuệ Ninh lúc nhỏ lại đột nhiên xuất hiện.
Cô cũng không nói gì, nhưng từ ánh mắt đầu nhiên nhìn thấy cô, anh đã nhìn ra có điều gì đó không giống nhau.
Nhưng lúc ấy anh cũng không nói gì mà chỉ nhìn cô, muốn thăm dò cho rõ ràng.
Kết quả cô thật sự không giấu được bí mật, từ một loạt chuyện cô đã làm, to gan kiêu ngạo, lộ ra tính cách nghịch ngợm như khi còn nhỏ thì những ký ức đó như khớp lại với nhau.
Sau đó anh xác định được cô đúng là Khương Tuệ Ninh khi còn nhỏ, rồi trong lòng bắt đầu cảm thấy vừa may mắn vừa mâu thuẫn...
Cuối cùng anh vẫn chọn thỏa hiệp, bởi vì đó là Khương Tuệ Ninh có thể khiến anh vứt bỏ mọi suy nghĩ, không thèm để ý đến tuổi tác, không quan tâm đến thân phận, chỉ đơn giản là Khương Tuệ Ninh mà anh yêu. Đối với anh thì cô như một nhu câu đặc biệt, cho dù trên thế giới này từng xuất hiện một người giống Khương Tuệ Ninh như đúc thì anh cũng sẽ không yêu, trừ khi anh chờ được người bạn nhỏ của anh thôi.