Chương 324: Tức Giận
Chương 324: Tức GiậnChương 324: Tức Giận
Hai đứa em gái được thằng bé chăm sóc rất chu đáo, nhưng mà Khương Tuệ Ninh vẫn có chút lo lắng, dù sao thằng bé cũng là nhân vật chính của quyển sách này, cô sợ làm như vậy sẽ ảnh hưởng đến tương lai của cậu ấy sau này, nhưng mà nghĩ đến chuyện năm sau sẽ lại tổ chức kỳ thi tuyển sinh đại học, nói: "Tử Thư, nếu như có thể tiếp tục thi đại học thì cậu sẽ tham gia chứ?”
Cậu ấy ngay cả đại học Công nông binh cũng không học, có phải là do không thích học đại học không? Thành tích của cậu ấy tốt như vậy, trông cũng giống như người không thích học tập lắm.
Quý Tử Thư cũng không ngẩng đầu, nói: "Có."
Điều này có nghĩa là vẫn thích học tập đúng không? Hỏi: "Vậy tại sao cậu lại không vào Đại học Công nông binh?" Có thể tốt nghiệp sớm hơn một năm đấy.
"Không muốn đi." Quý Tử Thư liếc Khương Tuệ Ninh một cái, nói: "Dì muốn mãi mãi sống ở Đông Thành không?”
Khương Tuệ Ninh có chút bối rối trước câu hỏi không đầu không cuối này của cậu ấy, hỏi: "Chúng ta không sống ở đây thì sống ở đâu?"
"Dì thích sống Đông Thành sao?" Quý Tử Thư hỏi.
"Hả?" Đây là vấn đề thích không thích sao, dù sao nhà đều ở đây rôi, hơn nữa năng lực thích ứng của cô cũng rất tốt.
Nhìn thấy dáng vẻ ngơ ngác này của cô, Quý Tử Thư thở dài.
Tiếng thở dài này dọa cho Khương Tuệ Ninh giật cả mình, cô lo lắng hỏi: "Cậu thở dài gì thế? Tử Thư, có phải cậu đang giấu tôi chuyện gì đúng không?”
"Không có." Quý Tử Thư mặc dù trông ôn hòa dịu dàng hơn so với bố mình, nhưng cũng là người rất kín miệng, cho dù cậu có nói dối cũng không ai phát hiện ra được.
Nhưng Khương Tuệ Ninh không tin lắm, không phải do cô đã phát hiện ra điều øì, mà là bởi vì mưu kế trong lòng hai bố con này đều chất thành đống, họ sẽ không vô duyên vô cớ hỏi câu hỏi chẳng đầu chẳng cuối như vậy.
"Cậu đừng có lừa tôi, nếu như cậu dám lừa tôi..."
Cả người Quý Tử Thư tự nhiên dựa vào ghế sofa, cho dù đang bận vẫn rất bình tĩnh nhìn người ở bên cạnh, nói: "Nếu tôi lừa dì, thì dì sẽ làm cái gì?"
"Đánh cậu."
Quý Tử Thư phì cười, nói: "Dì cũng đánh được tôi à?"
"Cậu không tin sao?" Khương Tuệ Ninh nói xong liền giơ nắm tay lên.
"Tin, tin chứ, nhưng mà dì cố gắng để cao thêm một chút nữa rôi nói."
Khương Tuệ Ninh:... Tức giận!!
Cuối cùng, Khương Tuệ Ninh cũng không hỏi được bất cứ chuyện quan trọng gì từ trong miệng của Quý Tử Thư, nhưng thật ra cô lại biết một chuyện khác rằng tạm thời Quý Tử Thư sẽ không đi đâu cả, yên tâm ở nhà chăm sóc cho hai đứa em gái.
Khương Tuệ Ninh cũng không quá để ý chuyện này, với chỉ số IQ cao và thân phận kia của Quý Tử Thư, cô cũng không cần quá lo, cô vẫn nên tự lo cho bản thân là được rồi, bất kể cốt truyện có thay đổi thế nào đi chăng nữa thì nam chính vẫn mãi mãi là nam chính, lạc đà gây còn hơn ngựa béo (*dù có trong trường hợp như thế nào thì ánh sáng của nam chính vẫn hơn người thường như Khương Tuệ Ninh rất nhiều).
Nhưng mà cô cũng cảm thấy rất may mắn khi có Quý Tử Thư ở nhà, so với việc để người làm mẹ như cô thay tã thì động tác của Quý Tử Thư còn thành thạo hơn rất nhiều.
Hơn nữa hai đứa em gái cũng rất thích anh trai, buổi trưa ngủ dậy liền bị anh trai trêu đùa khiến chân tay vung loạn xạ.
Quý Tử Thư cầm một cái trống bỏi phát ra âm thanh 'lạch cạch lạch cạch', thằng bé cũng rất kiên nhãn, vẫn luôn không ngừng nói chuyện với hai cô em gái nhỏ của mình.
Hai đứa trẻ dường như cũng nghe hiểu được những gì anh trai nói, cười khúc khích với anh trai, ngay cả bé con Đường Đường cũng sôi nổi hơn hẳn.
Khương Tuệ Ninh chắp hai tay sau lưng đi đến bên cạnh, giống như là lãnh đạo đang đi kiểm tra công việc vậy, đột nhiên cô nhớ đến chuyện lúc bản thân chưa được Quý Thần Nham hướng dẫn thì cũng không biết trong hai đứa con ai là chị ai là em.