Chương 327: Nằm Cũng Mệt
Chương 327: Nằm Cũng MệtChương 327: Nằm Cũng Mệt
Ban đầu Khương Tuệ Ninh còn nghĩ cô phải dùng sữa mình nuôi nấng hai đứa trẻ thật tốt, nhưng đến ngày thứ ba khi vừa ra cữ, sữa của cô đã dừng lại một cách thần kỳ.
Điều này khiến cô lo lắng đến mức muốn khóc rồi, còn đặc biệt chạy đi tìm dì Lương, kết quả đều không có cách nào, vốn dĩ sữa của cô cũng không đủ, cũng không đủ để cho hai đứa trẻ cùng ăn.
Lúc này thì hay rồi, trực tiếp hết luôn.
Quý Tử Thư lấy sữa bột từ phía cung cấp của bên quân đội về, hai đứa bé cũng không kén ăn, cho dù không có sữa mẹ thì ăn sữa bột cũng rất vui vẻ.
Thấy hai em gái không bú sữa mẹ nữa làm Quý Tử thấy rất vui, thỉnh thoảng một ngày cậu ấy còn có thể ôm hai em gái đi ngủ, buổi tối, bà nội sẽ giúp cậu ấy pha sữa cho em gái.
Vào cuối tháng 9, Quý Thần Nham nhận được lệnh của Vạn Minh Sâm, tạm thời yêu cầu anh phải quay về Bắc Kinh để túc trực, không ai trong Tam bộ biết được chuyện này, nhưng anh đã nói chuyện này cho Khương Tuệ Ninh.
Nhưng cũng nói không chi tiết lắm, nhưng Khương Tuệ Ninh có thể đoán được, dù sao thì cô cũng là người biết trước quỹ đạo lịch sử.
Bởi vì biết sáng mai bố mình phải đi, cho nên Quý Tử Thư đã ôm hai đứa em gái sang phòng mình với lý do muốn để cho hai người họ được nghỉ ngơi thật tốt.
Trong phòng không có trẻ con, chỉ còn lại hai người, từ lúc Khương Tuệ Ninh mang thai được 5 tháng, Quý Thần Nham vẫn luôn phải làm hòa thượng không được ăn thịt, nghĩ rằng ngày mai lại phải đi công tác, còn không biết phải ở lại Bắc Kinh bao lâu, còn chưa đi mà sự nhớ nhung đã chiếm giữ lấy đầu óc của anh rồi.
Không chỉ trong lòng nhớ cô, mà ngay cả thân thể cũng rất muốn cô.
Nhìn cô gái đang cúi người thu dọn hành lý giúp mình kia, mái tóc đen dài buông xõa, vòng eo xuyên thấu qua lớp vải mỏng như ẩn như hiện.
Anh sải bước đến bên cô, ôm eo cô nhấc bổng cô lên, đặt trên eo của mình.
Từ lúc cô có thai thì anh cũng không ôm cô như vậy nữa, hai người nhìn nhau, ánh mắt đều như có ánh lửa.
Khương Tuệ Ninh tiến đến hôn anh trước, nhưng mà cũng chỉ chạm nhẹ một cái.
Quý Thần Nham cúi xuống hôn lên cổ cô, sau đó lại khẽ liếm dái tai nhỏ xinh của cô.
Sau đó, anh đặt cô nằm lên giường, trực tiếp cầm hai tay của cô lên đỉnh đầu.
Khương Tuệ Ninh chỉ có thể ngoan ngoãn nhận lấy nụ hôn và hơi thở của anh, tất cả sự cường thế của Quý Thần Nham đều chỉ dành cho mình cô. Ngoài việc không làm cô đau ra thì thật sự là một chút cũng không tha cho cô.
Khi môi lưỡi hai người đang dây dưa với nhau, váy ngủ mỏng manh của cô cũng đã bị biến dạng.
Cô cảm giác bản thân như một đóa hoa đang nở rộ vậy, bị Quý Thần Nham bóc từng cánh từng cánh một.
Quý Thần Nham giống như là không thấy mệt mỏi chút nào, nhưng về sau, Khương Tuệ Ninh lại ngay cả chút sức để thở cũng sắp không có nữa rồi, kết quả anh vẫn còn sán lại gần cô hơn.
"Em mệt lắm rồi." Khương Tuệ Ninh vươn tay đẩy anh ra, bởi vì không có lực gì, giọng nói lại mềm mại, không giống như đang từ chối, mà càng giống như muốn lại giả vờ từ chối hơn.
"Nằm cũng thấy mệt?"
"Nằm càng mệt hơn."
Khuôn mặt đẹp trai của Quý Thần Nham giống như suy nghĩ một chút, dường như đang xem xét xem những lời cô nói là thật hay giả, sau khi nghĩ một lúc mới vươn tay túm cô lên, nói: "Vậy chúng ta đổi chỗ khác, không nằm nữa."
Khương Tuệ Ninh: ???? Chuyện này căn bản không liên quan đến chuyện nằm hay không nằm được chull