Chương 328: Không Bỏ Được Em
Chương 328: Không Bỏ Được EmChương 328: Không Bỏ Được Em
Khương Tuệ Ninh bị người đàn ông ôm trực tiếp vào phòng tắm, cô vừa đứng vững thì lập tức không ngừng đẩy anh ra, giống như anh là một con mãnh thú, rắn độc không được chạm vào.
Chẳng qua khi cảm giác được anh dùng nước ấm xối lên người mình, cô lập tức biết được mình đã bị anh chơi xỏ.
"AI" Khương Tuệ Ninh nhìn anh như có như không đang trêu chọc mình, cô tức giận đến mức phải há mồm cắn người, nhưng phần ngực của anh rắn chắc, cô không tài nào cắn nổi.
Quý Thần Nham cười ra tiếng, lồng ngực anh cũng theo tiếng cười mà rung lên dữ dội.
Anh vuốt cằm cô, nâng mặt cô lên, hôn lên môi cô.
Họ hôn môi nhau trong làn nước của vòi hoa sen, nụ hôn tràn ngập sự vui vẻ, giống như đang uống rượu cực kỳ sảng khoái khiến người ta vô cùng mê muội nhưng rất thích thú.
Khương Tuệ Ninh bị đùa cợt cáu lên, cô duỗi mấy ngón tay có móng tay không tính là quá bén nhọn bấu vào lồng ngực anh, bàn tay mềm mại dù có đánh người cũng không làm người ta đau nhưng có thể để lại dấu đỏ mờ nhạt.
Quý Thần Nham cũng tùy ý cô làm loạn.
Nụ hôn của anh càng lúc càng nhẹ nhàng lại, càng như vậy Khương Tuệ Ninh càng không còn sức lực nữa, sau cùng cô cũng chỉ có thể mềm oặt dựa vào người anh, lẩm bẩm nho nhỏ gì đó trong miệng.
Quý Thần Nham lại cảm thấy mình không cần dùng kẹo ngọt để dỗ dành người bạn nhỏ tính tình hay cáu gắt này, chỉ cần hôn cô là được.
Rất hiển nhiên người bạn nhỏ này của anh rất thích hồn môi.
Giúp cô lau rửa sạch sẽ, lại dùng khăn khô lau nước đọng trên người cô, chờ đến khi đã tỉnh táo lại thì Khương Tuệ Ninh đã không chịu phối hợp nữa. Cô kiêu ngạo như một con mèo nhỏ, trái phải đều không chịu nghe.
Đến cả việc Quý Thần Nham ôm cô, cô cũng không cho.
Chẳng qua cô có kháng cự cũng không được, Quý Thần Nham đã trực tiếp ôm người vào lòng mình: "Ngoan, để tôi ôm một lát. Tôi không chịu nổi sắp rời xa người bạn nhỏ của tôi." Giày vò anh hơn mấy tháng nay, hôm nay mới được gần gũi thế này, trước kia anh căn bản còn không dám ôm cô, lúc nào thần kinh cũng căng thẳng.
Cuối cùng cũng có thể gần gũi, ôm ấp, xoa nắn. Anh không kiêng ky gì hôn lên. Chính anh cũng sắp phải rời xa rồi, thời gian xa nhau ít nhất cũng phải một tháng, chưa đi mà anh đã nhớ cô đến mức chỉ muốn ôm người thật chặt mà thôi. Khương Tuệ Ninh được dỗ dành, vốn di cô đã mềm lòng, vừa nghe nói đến sắp phải xa nhau thì cảm giác chua xót bỗng xông lên tận đầu, sự chua xót ở lồng ngực rất rõ ràng. Sự tủi thân, nhớ nhung từ tận đáy lòng lan tràn ra, toàn bộ lại hóa thành nước mắt.
Cô không phải người dễ khóc, thậm chí cũng không thích khóc, nhưng cứ tưởng tượng đến việc anh sẽ rời đi thì nước mắt đã không nhịn được mà lăn xuống.
"Hừ. Anh mới nhẫn tâm, mỗi lần đi là quay người đi ngay." Cô biết công việc đặc thù của anh, cũng hiểu bản thân phải rộng lượng tiễn anh đi.
Nhưng dù sao người này cũng là chồng của cô, cô rất không nỡ. Quý Thần Nham đã quen việc cô cố tỏ ra bất cần giống như một đứa bé cố tình gây sự, chỉ muốn lăn lộn chơi xấu trước mặt anh.
Quý Thần Nham dùng tay ôm đầu cô, các ngón tay luồn vào thác tóc đen, ngàn sợi tóc đen giống như dệt thành một tấm lưới mịn nhuyễn, lượn quanh bàn tay anh.
Trong mắt anh, tất cả đều là sự cưng chiều dành cho cô: "Hửm, tôi làm sao bỏ được em?" Anh không muốn rời xa cô một giây nào cả, mỗi ngày thức dậy, mở mắt ra không nhìn thấy người nằm bên cạnh anh sẽ cảm thấy rất dày vò.
Không liên quan đến tình dục, điều anh muốn chính là không rời không xa cô một khắc nào, muốn nhìn thấy cô cười, cô ầm 1, cuộc sống này đã có cô rồi giống như không chứa được bất kỳ điều gì khác nữa.
Khương Tuệ Ninh đương nhiên biết anh cũng không nỡ nhưng cô khó chịu mới nói cứng như thế. Sau đó nhìn thấy anh vẫn nhẹ nhàng dỗ dành cô giống như trước đây càng làm cô buồn hơn, càng muốn khóc hơn nữa.