Chương 332: Gen Sinh Đôi
Chương 332: Gen Sinh ĐôiChương 332: Gen Sinh Đôi
"Đúng vậy. Cháu xem hai đứa bé này, mặt mày thật sự giống thủ trưởng Quý như đúc." Người đang nói chính là mẹ của đoàn trường Lý.
Năm ngoái bà ấy đã về hưu nên muốn đến đây chăm sóc con dâu mình, muốn để con trai và con dâu nhanh chóng sinh con, kết quả đã đến gần một năm nay nhưng bụng con dâu cũng không có động tĩnh gì, cứ nhìn thấy trong đại viện có nhà nao sinh con là bà ấy lại ao ước.
"Thật ra hai đứa bé này cũng rất giống mẹ." Nghiêm Bội Lan cười nói.
"Mặc kệ là giống cha hay mẹ, chúng đều xinh đẹp cả, vì thủ trưởng Quý và đồng chí Khương đều đẹp. Cháu thích nhất là đứa bé có đôi mắt to. Thím nhìn xem, cả Đường Đường và Điềm Điềm đều có mắt to, lại trong trẻo như thế." Ngô Hồng Anh là người trẻ tuổi nên cô ấy nói chuyện cũng thẳng thắn như thế.
"Ninh Ninh đến rồi à?"
"Chào đồng chí Khương."
Khương Tuệ Ninh đi ra, mọi người đều khe cười chào cô.
"Mẹ. Chào buổi sáng đồng chí Ngô, chào buổi sáng, dì Lý..."
Cô cũng lễ phép gật đầu chào hỏi mọi người. Quý Tử Thư thấy cô đi đến, một tay đang ôm Đường Đường, tay còn lại giúp cô giữ chặt chiếc ghế dựa.
Khương Tuệ Ninh nói một tiếng: "Cảm ơn." Sau đó thì ngồi xuống bên cạnh họ.
"Muốn bế Đường Đường không?" Quý Tử Thư bế em gái qua cho cô.
"Đương nhiên muốn ôm. Bảo bối của mẹt" Khương Tuệ Ninh ôm Đường Đường, tay nâng lấy đầu nhỏ của đứa bé, cô bé lập tức dán sát vào ngực cô.
Đường Đường mở to mắt nhìn mẹ, cô bé không cười nhưng tay chân thì khua liên tục, đôi mắt đen như quả nho lập tức sáng lên.
Khương Tuệ Ninh phát hiện hai đứa bé thật sự rất giống Quý Thần Nham, vừa nhìn thấy hai đứa bé cô đã lập tức nhớ đến anh.
Điềm Điềm cũng cảm giác được có mặt của mẹ, cô bé lập tức cười rất hăng hái, tay chân vung loạn xạ, nóng lòng muốn ôm mẹ mình.
Hành động của hai đứa bé chọc cười mọi người, họ đều nói hai đứa bé giống như hai con búp bê. Nghiêm Bội Lan cũng nhanh đặt Điềm Điềm vào tay kia của Khương Tuệ Ninh.
Mỗi tay ôm một đứa bé đúng là thách thức với cô, mẹ chồng và Quý Tử Thư cũng không yên tâm nên hai người đứng hai bên trái phải che chở.
Hai đứa bé nằm trong vòng tay của mẹ thì cười rất vui vẻ, đặc biệt là Điêm Diem, đứa bé này vẫn cười không ngừng, Đường Đường bị lây theo, cô bé cũng thản nhiên cười không ngừng.
Hai đứa bé mới hơn một tháng, mũm mĩm, hồng hồng. Với mọi thứ xung quanh, chúng đều có vẻ tò mò, hai đứa bé ngây thơ, thơm mát và mềm mại.
Trong lòng Khương Tuệ Ninh tràn đầy tình yêu thương, cô dùng mặt mình dán vào mặt hai đứa bé.
Hai đứa bé còn xem là thứ gì đó ăn được, mặt Khương Tuệ Ninh vừa chạp vào đã nghe "bẹp" một tiếng, kết quả nước miếng của chúng đã dính đầy mặt mẹ mình rồi.
Khương Tuệ Ninh bị chọc cười không thôi.
Chơi trong chốc lát thì đến thời gian cho uống sữa, cô để lại hai đứa bé chỗ mẹ chồng, còn mình thì quay vào nhà pha sữa cho chúng. Quý Tử Thư cũng đi theo cô vào nhà, cậu còn thành thạo cho sữa bột vào bình.
Sau đó đưa bình sữa sang cho Khương Tuệ Ninh: "Dì lắc lên đi!"
Tuy Khương Tuệ Ninh còn chưa làm việc này được nhiều lần nhưng làm mẹ nên rất nhanh cô đều biết đến những chuyện thế này. Sau khi lắc đều cho tan ra, nhỏ một giọt vào vị trí hổ khẩu của bàn tay để kiểm tra nhiệt độ.
Sau cùng thấy nhiệt độ thích hợp mới mang bình sữa ra ngoài.
Đến giữa trưa, mọi người huyên thuyên nói chuyện xong cũng giải tán, vê nhà chuẩn bị cơm trưa.
Khương Tuệ Ninh định hái mấy bông tú cầu về cắm vào bình, lúc cô cầm cây kéo ra sân thì nhìn thấy Ngô Hồng Anh và một chị dâu trẻ tuổi khác còn đi chưa xa.
Hai người họ vừa đi vừa nói chuyện: "Em gái Hồng Anh này, lúc đó chị Triệu còn nói với chúng tôi rằng sức khỏe của thủ trưởng Quý không được tốt, kết quả bây giờ người ta còn sinh được một đôi song sinh nữa."
"Đúng vậy. Em nghe nói sinh song sinh là có gen đi truyền, thủ trưởng Quý và đồng chí Khương đều không có gen này."