Chuong 340: An Va
Chuong 340: An VaChuong 340: An Va
Lúc cô vừa bước vào trong phòng bệnh, cô đã quan sát rất kỹ bà lão Ngô đang khóc sướt mướt kia, diện mạo của hai người họ có hơi giống nhau thật.
Nhưng mà người phụ nữ đang nằm trên giường bệnh này trông hiền lành dễ sống chung hơn nhiều, còn bà lão Ngô kia thì trông cay nghiệt và xấu tính hơn.
Mí mắt bị sụp xuống che đi đôi mắt đã đục ngầu, hai mắt hơi híp lại, vừa nhìn đã biết không phải dạng người dễ nói chuyện.
Sau khi Khương Tuệ Ninh và Trương Thu thăm người bị thương xong, lại nói chuyện với bác sĩ tìm hiểu tình hình vết thương của bệnh nhân, đúng là không bị thương nặng lắm, chỉ cần nghỉ ngơi ở nhà nửa tháng là được rồi.
Với tư cách là giám đốc của nhà máy, Trương Thu chắc chắn là phải nói chuyện trao đổi với người nhà của người bị thương, quả nhiên khi cô ấy vừa mở miệng, bà lão Ngô đã nói rằng cũng chẳng có yêu cầu đặc biệt nào cả, chỉ là muốn bồi thường tiền, nói gì mà phí chữa bệnh của em gái, phí dinh dưỡng phục hồi sức khỏe ở nhà, còn có cả tiền công vì không thể đi làm được.
Tính toán vô cùng rõ ràng, hoàn toàn giống như người cố ý bị xe đâm, sau đó ăn vạ trên đường cái. Bà ta vừa dứt lời thì những người đứng bên cạnh cũng bắt đầu lên tiếng phụ họa, còn nói rằng nước trong lò gạch chảy ra ảnh hưởng đến mùa màng của bọn họ, còn có người có ý nghĩ kỳ lạ là nhà máy đào đất sét của người dân lại không trả tiền cho mọi người, bây giờ lại còn lừa gạt người có đầu óc không tốt thức đêm làm việc...
Dù sao cũng có rất nhiều lý do không hài lòng.
Trên thực tế, bên phía nhà nước mỗi năm đều sẽ trích ra một phần lợi nhuận từ nhà máy và trại chăn nuôi để đầu tư phát triển thôn làng, sau đó sẽ chuyển đổi số tiền thừa thành ngũ cốc và thịt chia cho từng hộ gia đình trong thôn.
Tuy nhiên, tỷ lệ phân chia đều dựa trên tỷ lệ đầu tư của từng thôn, đây cũng được thống nhất khi ký hợp đồng.
Cho nên nếu họ muốn tìm cách gây rồi thì có rất nhiều phương pháp để giải quyết.
Mấy người này chính là kẻ đi đầu, nhìn qua trông có vẻ dữ tợn, giọng nói cũng hung hăng, dù sao Trương Thu cũng là cô dâu mới gả đến đây, mặc dù có mấy phần gan dạ, sáng suốt, nhưng đứng trước một đám người như vậy, cô ấy cũng có chút sợ hãi, cho nên đã dựa sát Khương Tuệ Ninh hơn một chút.
Khương Tuệ Ninh cho cô ấy một ánh mắt cổ vũ.
"Bồi thường cũng được thôi, nhưng chúng tôi phải đợi sự việc được điều tra rõ ràng, bây giờ các đồng chí công an cũng ở đây rồi, nếu như chuyện này điều tra ra là do trong xưởng làm sai thì nhà máy của chúng tôi sẽ không trốn tránh trách nhiệm của mình, nhưng tôi muốn hỏi một chút, cổng nhà máy của chúng tôi đã khóa chặt rồi, sao người bị thương có thể vào trong đó được?"
"Bây giờ chúng tôi cũng nghi ngờ rằng có người đã lẻn vào nhà máy để gây rối đòi tiền."
Được sự cổ vũ của Khương Tuệ Ninh, Trương Thu cũng nói một cách vô cùng khiêm tốn có logic.
Tình hình trong nhà máy là do cô ấy tự mình đi kiểm tra, sau khi thấy tất cả mọi người đi rồi, cô ấy mới khóa cửa, cô ấy thực sự chắc chắn rằng trong nhà máy không có người.
Lúc này, bà lão Ngô không nhịn được, chỉ vào Trương Thu mắng: "Cái con khốn táng tận lương tâm này, mày có biết chỉ số thông minh của em gái tao chỉ như trẻ con không, vậy mà lại nhốt nó trong nhà máy để làm việc, buổi tối cũng không cho nó về nhà, trong bóng tối con bé bị đè gãy chân cũng không chịu bồi thường cho nó, bây giờ lại vu oan cho em gái tao đến nhà máy để gây rối, mày nhìn dáng vẻ ngây ngốc của nó giống như đang gây rối sao? Ông trời không có mắt mà, giám đốc nhà máy bắt nạt người dân này."
Bà ta vừa khóc vừa định ngồi phịch xuống đất, nhưng lại được người ôm lấy, lại vẫn khóc to như vậy.
Khương Tuệ Ninh nhìn thoáng qua, là loại người điển hình kêu to nhưng chẳng có giọt nước mắt nào, nhưng diễn xuất thực sự có chút giống đấy. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ