Chương 354: Mọi Chuyện Deu Thuận Lợi
Chương 354: Mọi Chuyện Deu Thuận LợiChương 354: Mọi Chuyện Deu Thuận Lợi
Không đến mức là quá sâu nhưng dù sao vẫn luyến tiếc.
Sau khi đã lên xe, Khương Tuệ Ninh mới nhớ lại hoàn cảnh của mình khi cô mới vừa đến nơi này, chỉ cảm thấy thời gian thật sự rất nhanh.
Quý Tử Thư đã sinh sống ở chỗ này mười sáu mười bảy năm nên đương nhiên cậu rất buồn.
Lần này đến Bắc Kinh mới chính thức gọi là một nhà đoàn tụ
Lúc này Quý Thần Nham vô cùng giản dị, anh sắp xếp cho cả nhà ngồi ghế giường nằm, nếu theo thông lệ trước kia có lẽ đã ngồi phi cơ.
Nhưng thời gian đến Bắc Kinh cũng không tính là xa, chưa đến mười tiếng đồng hồ là đã đến nơi, buổi tối họ lên xe lửa thì sáng sớm ngày hôm sau đã đến nơi, bên kia đã có người chờ sẵn.
Vừa ra khỏi trạm xe lửa đã là thời gian ăn sáng, nơi này và Đông Thành không giống nhau, rất nhiều ngõ nhỏ, đường đi cũng rộng rãi hơn.
Trên đường cả xe hơi và xe đạp đều nhiều, vừa khéo lúc này lại là giờ đi làm nên xe hơi và xe đạp cứ thế mà hòa vào nhau thành dòng.
Thời đại này có nhiều nhất vẫn là xe đạp, trong tai đều có thể nghe được tiếng chuông xe đạp ở khắp nơi.
Xe của gia đình họ cũng hòa lẫn vào dòng xe cO nên di chuyển không được nhanh lắm.
Về đến Quý gia, còn chưa về đến sân nhà mình đã gặp nhiều người quen. Mẹ chồng Nghiêm Bội Lan giới thiệu Khương Tuệ Ninh với từng người, cô cũng ngoan ngoãn chào hỏi mọi người.
Lúc về đến trước cửa nhà mình, một dì đã đứng chờ trước cửa từ sớm, dì này họ Vương, cũng đã làm việc ở Quý gia rất nhiều năm.
Cha chồng Quý Trung Đình cũng ở đó, vừa nhìn thấy hai cháu gái đã bước lên đón lấy.
Bữa sáng là dì Vương đã chuẩn bị xong, phòng ngủ cũng được dọn dẹp, chuẩn bị từ trước.
Kết cấu bên này cũng không khác Đông Thành nhiều lắm, chẳng qua chỉ nhỏ hơn ở Đông Thành chút Ít.
Chờ đến khi đã trở về phòng ngủ, lúc hai người rửa mặt, Quý Thần Nham nói: "Chúng ta tạm thời ở đây trước, chờ nhà của chúng ta bên kia được tu sửa xong thì chuyển sang."
"Chúng ta phải sống tách biệt với cha mẹ sao?"
Quý Thần Nham gật đầu nói: "Bên này hơi nhỏ, đến lúc đó cả Đường Đường và Điềm Điềm lớn hơn chút ít thì sẽ thấy nơi này chật chội. Tứ hợp viện tôi cho tu sửa bên kia cách ở đây không xa lắm, ngay tại ngõ hẻm cuối cùng mà xe của chúng ta chạy vào kia, đến đó cũng chưa mất mười phút đồng hồ. Không phải em rất thích tứ hợp viện sao? Lần trước về đây tôi đã cho người sửa chữa, nơi đó rộng rãi, có sân rộng, trong sân còn trồng lựu và anh đào, em thích hoa thì có thể nhờ dì Lưu trồng cho một số."
"Được rồi, tất cả nghe theo anh."
Sau khi trở lại Bắc Kinh và thu xếp xong xuôi, Quý Thần Nham lại phải làm việc, nhưng bởi vì tổng bộ đã sắp xếp, anh căn bản chưa cần nhận nhiệm vụ.
Hai ngày trước tết hai đứa bé đã được nửa tuổi, phải chuẩn bị làm nghi thức ăn mặn.
Dì Vương và dì Lưu vô cùng bận rộn.
Hôm nay Quý Thần Nham cũng ở nhà, để chuẩn làm nghi thức ăn mặn cho hai đứa bé.
Tuy hai miền bắc nam không giống nhau nhưng những chuyện thế này lại thường đều thống nhất giống nhau.
Buổi tối, khi đồ ăn được mang lên, dì Lưu giống như người chủ trì, bà tuyên bố nghi thức của hai đứa bé bắt đầu.
Cha mẹ chồng, mỗi người ôm một đứa bé, Khương Tuệ Ninh và Quý Thần Nham phụ trách cho hai đứa bé nếm thử từng hương vị.
Dì Lưu đứng bên cạnh bắt đầu nhẩm: 'Ăn cơm, lưng quấn bạc triệu. Ăn thịt, nhiều phúc nhiều thọ. Ăn chút hành dài, cực kỳ thông minh. Ăn chút tỏi, có thể biết tính toán. Uống chút canh gà, mọi chuyện đều thuận lợi..."